Đúng là có rất nhiều người muốn làm vị trí Lục Phu Nhân của anh ta nhưng họ biết bên cạnh anh ta từ trợ lí đến nhân viên rất ít phụ nữ, có khi còn không có chứ tơ tưởng gì.
Một đối tác đến bên anh ta, cầm lên một li rượu, nhếch môi cười nói
-Lục Tổng, li này tôi mời anh. Chúc cho kế hoạch của chúng ta càng ngày càng phát triển .
Anh ta nhíu mày lại, bản thân anh ta cũng không phải người không uống được rượu, uống tốt là đằng khác nhưng hôm nay, trong lòng anh cứ có cảm giác là lạ. Cảm giác nóng rực càng ngày dồn dập khiến anh cảm thấy có chút có chịu.
Nhìn xuống đồng hồ trên tay, bây giờ cũng đã hơn hai ba giờ tối, cũng đã hơn mấy tiếng anh ngồi uống ở đây.
-Xin lỗi Tô Tổng, tôi cần đi vệ sinh một chút!
Tô Tổng suy nghĩ một lát, ai uống rượu xong cũng đều đi vệ sinh, chắc Lục Chính Thần cũng vậy nên ông gật đầu đồng ý
-Được, cậu đi đi! Tôi đứng đây chờ cũng được.
Lục Chính Thần rời đi, trước khi đi anh còn nở ra một nụ cười nham hiểm.
Sau khi đã xác định Lục Chính Thần đã rời đi, người họ Tô lúc nãy đứng dậy, đi ra chỗ một cô gái xinh đẹp, ông ta ghé sát vào cô ta rồi nói nhưng mắt vẫn quan sát xung quanh như muốn làm một việc gì xấu xa
-Lục Chính Thần đã bị tôi hạ thuốc, không lâu nữa thuốc sẽ có tác dụng, cô đứng ngoài đợi cậu ta ra rồi dẫn cậu ta lên giường. Hãy nhớ, nếu thành công cô sẽ không lo bị bạc đãi đâu.
Người phụ nữ xinh đẹp kia nhìn đúng thật là có vẻ ngoài rất xinh đẹp nhưng không ai biết được bên trong cô ta là một con người thủ đoạn đến nhường nào. Chỉ cần có tiền, muốn cô ta làm gì cô ta cũng sẽ đồng ý.
Nghe ông ta nói xong, cô ta cũng chỉ đáp lại một câu
-Biết rồi!
Xong cô ta bắt đầu rời đi, tìm chính xác mục tiêu và bắt đầu hành động.
………….
Lúc này Giang Tĩnh Lạc cũng đã say khướt, hai mắt cô lim da lim dim, môi của Giang Tĩnh Lạc mím chặt lại. Dường như cô đã không còn lí trí nữa, Giang Tĩnh Lạc đứng dậy, cô cầm theo chai rượu bên cạnh đi theo Lục Chính Thần vào nhà vệ sinh nam, khi cô đi qua cửa nhà vệ sinh nam nhưng không bị cô gái kia nhìn thấy.
Giang Tĩnh Lạc mặc dù có khuôn mặt và vóc dáng cực kì hoàn hảo nhưng dù như thế thì sao? Cô mới chỉ có hai mươi tuổi, đúng là có rất nhiều người theo đuổi cô nhưng cô lại không hề thích ai, bởi vì Giang Tĩnh Lạc thích cảm giác theo đuổi một người khác là như thế nào, bây giờ cuối cùng cô cũng nhận ra cảm giác đó, hơn nữa anh ta còn free thêm cho cô một cảm giác bị phản bội và cắm sừng là như thế nào.
Dù muốn cô đến đâu nhưng những người đàn ông kia vẫn có thể kìm nén được dục vọng trong người, bởi vì sao? Bởi vì họ không muốn vào tù, không muốn mới chơi được một cô gái đã phải lãng phí mấy năm thanh xuân trong tù chứ sao nữa…
……….
Bước cuối đã đến nhà vệ sinh nam, Giang Tĩnh Lạc vừa đi vừa uống rượu, đôi môi nở một nụ cười vừa đáng yêu vừa khiến người khác cảm thấy thật quyến rũ, mắt liếc sang trái rồi lại liếc sang phải tìm Lục Chính Thần.
-Ơ hay, cái chú đẹp trai kia đâu rồi ý nhỉ? Đúng là chỉ cần bỏ qua một giây thôi con mồi cũng biến mất…haziii tiếc ghê uhuhu
Không để ý những người đàn ông xung quanh ở nhà vệ sinh nam đang nhìn cô bằng một ánh mắt vừa xấu hổ lại vừa hoảng hốt. Làm thế nào bỗng dung một cô gái nhỏ thế này lại ở đây cơ chứ?? Đây đều là những gì mà những người đàn ông xung quang suy nghĩ
Cô bĩu môi lại , hai mắt lim dim xiên xiên vẹo vẹo đi ra ngoài nhà vệ sinh. Nhưng chưa đi được mấy mét thì Giang Tĩnh Lạc bỗng va phải một người đàn ông cao to hơn cô, hơn cả cái đầu chứ chằng đùa. Giang Tĩnh Lạc ngước lên nhìn anh, bỗng mắt cô sáng lên, miệng vừa cười vừa nói
-A… chú đẹp trai đây rồi!
Câu nói đầu tiên của người bình thường đều là xin chào hay hello nhưng câu đầu tiên của cô ngay lúc này lại là câu nói đó.
Cơ thể của Lục Chính Thần lúc này đúng là đang dần dần nóng lên, cảm giác này đúng là khó chịu, anh mê mê tỉnh tỉnh … dường như cậu nhỏ bên dưới đang muốn giải phóng nó ra bên ngoài, chỉ là anh không cho.
Cao cao tại thượng như nào bây giờ lại bị người khác tính kế, chiêu trò này đúng là khiến Lục Chính Thần phát điên lên mà. Lúc này không còn cách nào khác là đứng yên một chỗ trong này chờ trợ lí đến đón, vậy mà lại bị người khác va vào khiến anh vô cùng không thoải mái, mắt anh nhìn xuống, đến khuôn mặt của cô cũng chả nhìn rõ thì tốt nhất không nên đi ra ngoài lúc này.
Nói trong vô vàn khó khăn, giọng của Lục Chính Thần như tràn đầy dục vọc muốn chiếm hữu lấy tất cả ngay lúc này
-Cô có sao không?
Giọng nói trầm đặc, khan khan này đối với Giang Tĩnh Lạc rất dễ nghe bởi lúc đó cô đang say rượu nên cũng không thấy điều gì bất thường.
Giang Tĩnh Lạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đó. Ôi đúng là đẹp đến chết mất thôi, cô cứ ngơ ngác nhìn anh mà không biết trong cơ thể anh đang có một ngọn lửa nóng hung hổ đang dần dần bốc khói cao lên.
Biết mình không chịu nổi nữa Lục Chính Thần liền quay lưng đi.
Giang Tĩnh Lạc như biết anh bỏ đi liền chạy ngay lại dùng hai tay ôm chặt lấy chân của anh, theo đó chai rượu trị giá hàng chục triệu đồng cũng vì thế mà rơi xuống. Cô ngước lên nhìn anh, nói
-Chú đẹp trai ơi! Chú bốn một chín với cháu đi có được không?