Tình yêu có thể khiến cho con người ta rũ bỏ đi lớp vỏ bọc mà họ tạo ra, nhưng cũng có thể hủy diệt đi cả một đời người. Lòng người sâu thăm thẳm, có mấy ai thực sự thấu hiểu được nó? Yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu. Tình yêu phải dựa trên tình cảm của cả hai người, có như vậy mới có thể bền chặt. Nó không phải là một mối tình đơn phương, một người yêu, còn một người dành cho đối phương lòng thương hại. Để rồi, ở cạnh nhau càng lâu lại giày vò nhau càng nhiều. Điều đó, khiến cho trái tim giống như phải chịu trăm ngàn vết dao đâm, tổn thương chồng chất tổn thương, chẳng thể nào nguôi ngoai được.
Sức mạnh của tình yêu rất lớn. Nhưng sức mạnh của sự phụ bạc lại càng lớn hơn. Dành trọn vẹn tình yêu thương cho một người không đáng, tại sao người tổn thương lại là chính bản thân của ta? Cảm xúc không trọn vẹn, giống như bị thiếu đi một mảng lớn yêu thương, cực kỳ đau lòng... Cô yêu anh, rất yêu. Nhưng thật không ngờ, anh đến với cô chỉ vì lòng thương hại dành cho một đứa trẻ mồ côi! Anh chưa từng yêu cô, vậy mà trái tim của cô lại ngây thơ như thế, ngu ngốc trao trọn vẹn cho anh, ngu ngốc rơi vào sự ôn nhu của anh không thể thoát ra...
Bình luận truyện