Vũ công công ngon giai bao nhiêu thì tính cách lại thối bấy nhiêu. Không chỉ mắc bệnh sạch sẽ, Vũ Hóa Điền còn là một kẻ lạnh lùng, giết người như ngóe. Vũ công công không phải người tốt thế nên cũng không có cái đức hạnh gì gọi là bao dung. Vì được sống, nam chính của chúng ta sẵn sàng dùng thủ đoạn, thậm chí chấp nhận cả việc “thỏa mãn” quý phi. Mặc dù đầy mình tật xấu, tính cách lại sứt sẹo nhưng bù lại Vũ công công cũng là một kẻ có tình.
Hắn đối với thuộc hạ đủ tốt, đối với người thân đủ quan tâm. Mặc dù hắn đối tốt với thần y vì có mục đích nhưng sự nhân nhượng của hắn với nàng cũng đủ nhiều. Hắn quan tâm nàng, chăm sóc nàng, lo lắng cho nàng còn hứa sẽ đối tốt với nàng cả đời. Đối với một kẻ có trái tim sắt đá như Vũ Hóa Điền mà nói, tất cả những điều này đã vượt quá giới hạn của hắn rất nhiều. Nếu hỏi hắn có yêu thần y không, có lẽ sẽ không có câu trả lời. Nhưng Vũ Hóa Điền có thể hứa sẽ đối tốt với nàng mãi mãi, vậy là đủ rồi.Nữ chính trong một lần tình cờ và đầy bất ngờ bị xuyên không. Để được trở về nhà, thần y cần phải hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra, đó là nuôi “chim” cho Đốc chủ đại nhân.
Nữ chính là một cô nàng vừa lầy lại vừa nhây. Cô nàng này rất sợ chết nhưng lại biết cách lợi dụng điểm yếu để trèo lên đầu Đốc chủ. Mỗi lần bị bắt nạt, thần y luôn có những suy nghĩ kiểu như: “Nếu sau này hắn còn dám làm bất cứ chuyện gì tổn thương cô thì hắn cũng đừng mơ mọc lại nữa!” Trong quá trình chữa bệnh cho Vũ công công, mặc dù nhiều lần bị uy hiếp, đe dọa nhưng nữ chính luôn biết cách nhún nhường để tai qua, nạn khỏi...
Bình luận truyện