Ông Lưu thấy hai vợ chồng Phàm Chiến mà Tuyết Dung cũng biết là người quen của Thiếu Kiệt nên không nói gì còn. Thiếu Kiệt thì bước tới bên Ông Lưu và Lưu Chính đưa tới trước hai vợ chồng giới thiệu.
- Đây là ông Lưu cháu quen ở Ngọc Châu. Còn đây là hai vợ chồng Chú Phàm Chiến và Dì Tuyết Dung.
Ông Lưu lúc này cũng đưa tay giới Thiệu mình.
- Tôi là Lưu Hoan còn đây là Lưu Chính con tôi hân hạnh được gặp vợ chồng anh chị.
Khi Nghe đến Tên của Ông Lưu Phàm Chiến chợt khựng lại. Thấy Thế Lưu Chính nói. Bố con chúng tôi hôm nay đi tới đây chủ yếu gặp Thiếu Kiệt mà nghe sự việc diễn ra hôm qua nên cũng khá lo lắng giờ thấy Thiếu Kiệt về tới nhà rồi cũng thấy an tâm
Nghe Lưu Minh nói thế bản thân biết hai người này không để Thiếu Kiệt biết nhiều về mình. Phàm Chiến cũng lấy lại cảm xúc tới bắt tay với hai người rồi đưa ra danh thiếp của mình.
- Hân Hạnh được gặp Ông Lưu. Đây là danh thiếp của tôi còn đây là vợ tôi đang làm phóng viên của tòa soạn báo Thiên Hoa.
Sau khi Thiếu Kiệt mời mọi người ngồi xuống thì bảo với Trương Hạo về Tiệm Bách Hóa trông coi hàng giúp mình có gì hắn sẽ gặp sau nên Trương Hạo cũng đi mất để lại Thiếu Kiệt cùng bốn người trò chuyện. Lưu Chính để ý thấy trên bàn có bộ hồ sơ thì cầm lên, Ông Lưu cũng có để ý đến, nhưng ông để cho Lưu Chính xem cũng không sao. Thiếu Kiệt cũng không ngăn lại để cho Lưu Chính tự xem sau một hồi lâu Lưu Chính nói.
- Mấy cái thành phần này trong xã hội nên loại bỏ, những người như thế này không còn lương tâm, ngay cả những công trình dân dụng cũng dám làm bậy.
- Đúng vậy những người này nên để pháp Luật trừng trị thích đáng về hành vi hắn đã gây ra hôm nay về em sẽ viết bản thảo gửi cho tòa soạn để mọi người đều biết.
Tuyết Dung thì tính tình nóng nảy với lại rất ghét những người tham ô hối lộ rồi bòn rút công quỹ các thứ nên phản ứng rất thẳng thắng, đáp lại lời của Lưu Chính. Thấy chồng mình không nói cô cũng thắc mắc lúc vừa rồi chồng mình còn nói cô từ từ giờ thì im lặng mà bởi tính cách chồng mình ra sao cô hiểu hơn ai hết nếu mà cô nói ra vấn đề gì đó không chắc chắn thì chồng cô sẽ hỏi lại và bắt cô giải thích đằng này lại im lặng biểu hiện cho sự đồng ý không gì phải bàn nữa.
Ông Lưu thấy Tuyết Dung phản ứng như thế Cười Cười nói.
- Đúng là những chuyện này nên đưa lên các mặt báo để cho mọi người đều biết những người liên quan trong đó tốt nhất không để kẻ nào lọt lướt đó mới là công bằng thật sự việc này chắc phải nhờ chị viết bài báo thật hay vào để cho bọn hắn sớm bị trừng trị.
Hoàng Lâm Nhu lúc này đang đem đồ ăn lên thấy mọi người vui vẻ cũng ngạc nhiên không kém vì trong nhà lúc này có thêm hai người xa lạ lại đang nói chuyện rất vui. Thấy mẹ mình đem đồ ăn lên Thiếu Kiệt mới đặt xuống bàn giới thiệu với mẹ mình về hai cha con Ông Lưu.
- Mẹ đây là Ông Lưu và chú Lưu con quen ở Ngọc Châu hôm nay hai người họ có việc đi ngang qua nên ghé qua chơi cho vui.
Lưu Chính lúc này đứng lên chào Hoàng Lâm Nhu.
- Chào Chị! hôm nay ghé nhà đột ngột nên cũng chẳng có gì là quà cáp mong chị thứ lỗi.
Ông Lưu Thì nói đùa một câu
- xem như hôm nay 2 bố con nhà tôi đi ăn chực nhà Thiếu Kiệt một buổi vậy!
- Ông với chú đây nói quá nhà chỉ cơm canh đơn sơ cho cái gọi là gặp mặt có phải sơn hào hải vị gì mà ông lại nói thế. Nhưng mọi người vừa nói chuyện gì vui vẻ thế.
Thiếu Kiệt lúc này mới Nhíu mày nhảy vào đỡ lời mẹ mình.
- Có gì đâu mẹ ơi thôi để con phụ mẹ dọn cơm.
Bốn người cũng biết người trong hồ sơ được Thiếu Kiệt đưa là ai, tuy là người thân nhưng không phải ai cũng như thiếu kiệt mà điều tra người chú của mình dù sao không cùng mẹ nhưng lại cùng cha Hoàng Chí Hùng dù sao cũng làm em khác mẹ của Hoàng Lâm Nhu nếu nói ra bà chắc chắn cũng không đại nghĩa diệt thân như thiếu kiệt được nên mọi người đều không nói gì riêng Tuyết Dung thì len lén bỏ bộ hồ sơ vào trong túi sách của mình.
Cả 6 người trò chuyện khá vui vẻ và không ai nói ai cũng tự bỏ qua chủ đề về cái hồ sơ kia. Sau khi kết thúc Phàm Chiến và Tuyết Dung ra về lúc lên đến trên xe rồi Tuyết Dung mới hỏi chồng mình.
- Anh thấy thằng nhóc Thiếu Kiệt con chị Lâm Nhu như thế nào?
Một tay để trên vô lăng nhìn đường Phàm Chiến nói
- Tiền đồ vô lượng khó có thể biết được là Rồng hay Hổ nhưng có một thứ anh chắc chắn là Thiếu Kiệt rất thú vị.
Tuyết Dung thấy chồng mình đánh giá Thiếu Kiệt cao như thế cũng ngạc nhiên nhìn chồng mình. Biết được tâm tư của vợ mình anh ta nói tiếp.
- Thú vị ở đây có nhiều cách từ cách có một đầu óc kinh doanh kinh người còn thêm nữa là mối quan hệ của chính Thiếu Kiệt. ở đồn cảnh sát em biết năm người đến sau chúng ta là ai không? Cao Thịnh Lão đại của xuân nghĩa bang với tứ tượng luôn đi cùng nếu hôm nay vợ chồng mình không đến thì vẫn có người đưa Thiếu Kiệt ra khỏi đồn cảnh sát an toàn chưa kể đến hai người mình gặp ở nhà Thiếu Kiệt. Em biết ông lão đó là ai không?
Tuyết Dung nghe chồng hỏi thì trong đầu hiện lên hình ảnh hai người trong bữa cơm ở nhà Thiếu Kiệt rồi đáp.
- Em nghe giới Thiệu thì thấy Tên khá quen nhưng không nhớ mình đã gặp ở đâu rồi, anh biết người đó à.
Một Nụ cười hiện rõ trên môi Phàm Chiến.
- Lưu Hoan bộ trưởng bộ kinh tế quốc gia đã về hưu nhưng mà lại là người đứng sau chỉ dẫn người đang tiền nhiệm em nghĩ xem nếu hai vợ chồng mình không được Chị Nhu nhờ thì Thiếu Kiệt vẫn có thể ra khỏi cái đồn cảnh sát đó thôi.
Tuyết Dung ngạc nhiên hô to.
- Cái gì? sao vừa rồi anh không nói em dễ gì được gặp ông ta mà phỏng vấn.
- Em đừng ẩu! bản thân anh thấy Thiếu Kiệt hiện tại chưa biết được thân phận của ông ta, nhưng xem ra ông ta rất thích thằng nhóc, mà cũng phải thôi thằng nhóc có cái nhìn về kinh doanh rất khá, đúng là đã là long thì mãi là long. Dù sao thì bộ hồ Thiếu Kiệt đưa em không nên đăng vội, cứ điều tra thật xem thông tin trong đó có chính xác không dù biết nếu lên bài này chúng ta cũng có người ủng hộ nhưng cứ tạm thời điều tra cho chính xác vì chúng ta vẫn phải chịu lấy những việc làm của chúng ta đối với dân chúng. Không biết chừng sau này người mang lại nhiều kinh hỉ cho vợ chồng mình lại là Thiếu Kiệt.
Thở dài một hơi sau nghe được những lời nói từ chồng minh Tuyết Dung biết nếu vợ chồng mình không đến đây hôm nay có lẽ bỏ lỡ đi một mối quan hệ rất lớn bà cũng biết những gì báo chí đưa tin luôn có ảnh hưởng tới xã hội hiện hành bởi hiện tại thông tin không như báo mạng ở những thời kỳ phát triển sau này khi mà có những bài báo, những thông tin không đúng sự thật được lan truyền một cách chóng mặt nhưng lại không đúng sự thật.im lặng rồi nhìn ra ngoài đường một lúc lâu Tuyết Dung mới thở dài nói.
- Chưa biết sau này người đó gặp Thiếu Kiệt sẽ một mất một còn hay chuyện gì sẽ đến...
Thiếu Kiệt sau khi tiễn vợ chồng Phàm Chiến với Tuyết Dung sau đó nhờ tài xế của ông Lưu đưa mẹ mình ra tiệm bách hóa.
Trong nhà hiện tại chỉ còn lại ba người lúc này Ông Lưu nhìn Thiếu Kiệt nói.
- Hôm nay Ông đến đây để nhớ cháu giúp một vấn đề, có thể cháu cũng đoán ra phần nào về việc ông đến đây cũng như công việc của ông hiện tại.
- Ông làm việc cho Nhà Nước?
Thiếu Kiệt nhìn ông Lưu rồi nói tuy hắn không biết ông làm ở nơi nào trong nhà nước nhưng với hắn biết như vậy là quá đủ. Ông Lưu cũng gật đầu nói
- Dựa theo những gì cháu dự đoán ông đã cho người kiểm chứng việc bong bóng tín dụng đúng là đang diễn ra nhưng mà cũng không biết được nó sẽ xảy ra sớm hay muộn theo cháu thì quốc gia phải có những phương án như thế nào?
Lắc đầu Thiếu Kiệt trả lời Ông Lưu
- Việc này sẽ sớm thôi không kéo dài được vì nó đã tồn tại hơn một năm nay không thể nào làm khác. Ông cũng biết lịch sử tiền tệ trải qua nhiều biến động bản thân tiền là nợ cái nợ của tất cả ngân hàng liên kết với nhau thông qua một cái ngân hàng nhà nước, mà tiền của ngân hàng nhà nước thì không phải cứ in ra. Nó phải đi sát với tiền mượn từ những quỹ đầu tư, những quốc gia khác cho vay với lãi suất hỗ trợ. Nước mỹ cũng thế mà quốc gia ta cũng thế không khác nhau mấy.
Lúc này Lưu Chính mới nói
- Thế có cách nào để giảm thiểu thiệt hại phải chịu trong đợt khủng hoảng kinh tế này.
Cầm ly nước lên Thiếu Kiệt hắn im lặng một lúc rồi đáp.
- Cách đơn giản nhất là có một nguồn tiền được bơm vào quốc gia trước khi khủng hoảng xảy ra.
Lưu Chính lúc này mới nói.
- Việc Này là không thể hiện tại chúng ta không thể nào có được một khoản lớn để bù vào ngân sách chưa kể nợ công chúng ta đang tăng không thể nào kiếm được nguồn vốn đầu tư từ nước ngoài để chống lại biến động lần này mới phải tìm đến cháu đấy.
- Việc nợ công là không tránh khỏi những nợ công của quốc gia mỗi người đều mang trên người nhưng có bao nhiêu người sẽ có đủ thu nhập để nộp thuế cho nhà nước. tỷ lệ thu hồi nợ từ thuế chỉ như muối bỏ biển một người thu nhập 5 triệu sẽ được đánh thuế thu nhập đó là trường hợp họ làm cho những công ty chính quy còn những công ty theo hộ gia đình, những người nhận tiền lương từ tiền mặt, những dân lao động ngoài xã hội, không cách nào làm giảm nợ công nó chỉ có tăng không bao giờ giảm. Hiện tại chỉ còn cách nguy hiểm nhất và cũng là cách sau cùng là. Kiếm một nguồn vốn lớn từ các thị trường nước ngoài. Hoặc phải xuất đi một lượng tài nguyên lớn của quốc gia để đổi lấy tiền về điển hình như Vàng hoặc cũng có thể kiếm từ sự biến động thị trường chứng khoán các quốc gia khác.
Cả hai cha con ông lưu đều im lặng họ đang suy tính thật nhiều nếu tham gia vào thị trường chứng khoán các quốc gia khác tiền đó nếu đem lại lợi nhuận thì sẽ không nói nếu làm không đúng chắc có lẽ hai người cũng chịu không nổi kết quả. Nhìn hai người im lặng như thế Thiếu Kiệt lúc này mới nói.
- Đôi khi phải mạo hiểm để tìm được đường sống trong cõi chết nếu không tất cả sẽ cùng nhau chết mà không thể nào cứu vớt được. Đây là thời điểm nhạy cảm của các quốc gia việc này sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra hi vọng nó sẽ được diễn ra với quốc gia ở mức thiệt hại thấp nhất.