“Mạng của các ngươi…Liền do ta đến nhận lấy…Khặc khặc… ☜(˚▽˚)☞!”
Katsukame mặc kệ trên người thương thế, chớp mắt đã tiến tới trước mặt một anh hùng đội mũ chim đang kiệt lực thở hồng hộc.
“Vĩnh biệt…Anh hùng…!”
Vù ~~~
Từ sân trong tòa nhà, một bóng đen hình quả cầu giống như một trái banh tennis căng tròn chợt bắn mạnh ra, đập thẳng vào người của Katsukame, đánh bay hắn ra xa ba, bốn mét mới dừng lại.
“Hô…quân khốn kiếp…mơ tưởng muốn hại người… ►_◄!” – Quả banh thịt lớn giọng gầm gừ, nhưng đặc biệt khiến toàn thể cảnh sát cảm thấy an tâm vô cùng.
Rốt cuộc, cũng có một cái cường lực anh hùng đi ra.
Mà nhìn kỹ lại, người này không ai khác chính là Fat Gum, đằng sau anh ta còn có một cậu thanh niên mang phục trang anh hùng rách tơi tả…
“Tamaki…Cậu sao vậy… ⊙▃⊙…???”
Hado Nejire thấy đồng bạn mình thương thế nặng nề, vội vàng bay xuống đứng bên cạnh Amajiki dò hỏi.
“Mình không sao…chỉ là có chút thoát lực thôi…May mà Fat đến kịp lúc, đỡ mình khỏi gian phòng lúc ấy gần đổ sụp rồi…(-.-)…Mọi người vẫn chưa giải quyết được tên kia à…(0~0)?!”
“Không…hắn ta uống thuốc kích thích vô…đánh tụi này không kịp trở tay, may mà có hai người xuất hiện…!”
Tamaki khổ sở thì thầm vào tai Hado, “Kì thực mình không còn sức chiến đấu nữa đâu…thân thể đã rã rời đây này… (╥.╥)!”
“Phi phi…lũ khốn anh hùng quả nhiên đê tiện…chuyên đời đánh lén…!” –Katsuka me vừa mới lóp ngóp bò dậy, thân hình hắn ta lại trướng thêm một đoạn nữa, chiều cao gần đạt đến bốn mét, quả thật khủng bố dọa người.
Hắn nhìn Fat Gum chiều cao chưa tới một nửa người mình, cười khinh khỉnh, rè rè thanh âm giễu cợt nói: “Chỉ dựa vào ngươi…một cục mỡ to béo…ha ha, đừng làm ta chết cười chứ… (─‿‿─)…!”
Fat Gum giận dữ, đối thủ dám coi khing bản thân, tuyệt đối không thể tha thứ được.
Nhưng anh còn chưa kịp làm gì, thì hai cái chân rết dài ngoằn ngoèo từ đâu quăng tới trói chặt lấy Katsukame.
“Cái gì đây… (〃눈‸눈〃)ノ!”
Katsukame giận giữ rống lên, hai tay cơ bắp gồng cứng lại, mắt thấy sắp giãy thoát khỏi thừng rết trói buộc, thì vô số quả cầu nước màu tím từ trong sân bay tới thổi ngay đến bên cạnh người hắn.
Ầm…ầm…ầm…~~~
Chẳng khác nào pháo hoa nổ liên hồi, mười mấy trái bóng nước màu tím, nhìn qua thật xinh đẹp, chỉ chớp mắt đã hóa thành lựu đạn đòi mạng Katsukame, tạc cho hắn không thấy mặt trời.
“Khụ…khụ…Kẻ nào… (っ°Д°;)っ!”
“Là chúng ta…!”
Từ khói bụi trung bỗng đi ra hai người, khuôn mặt quen thuộc của họ, khiến phe anh hùng kêu lên mừng rỡ… “Centipender…Bubble Girl…!!!”
Centipender hai cặp chân rết múa một vòng trên không trung, ý vị uy hiếp mười phần, Bubble Girl trên tay còn nảy nảy vài quả bóng màu tím, nở một nụ cười nguy hiểm nhìn hướng tên tội phạm.
“Nghe nói ngươi bảo ở đây không đủ anh hùng cho ngươi đánh, thêm hai chúng ta thì sao nào… (`・ω・´)!”
“Cũng không phải chỉ hai người thôi đâu…Mau giúp tôi đỡ Mirio nào!”
Giọng nói của Sir Night Eyes vang lên làm cả đám giật mình. Họ quay lại nhìn, Sir Night Eyes và Togata Mirio trang phục lộn xộn, tóc tai bù xù, một mình Sir Night Eyes còn đang phải đỡ hai người, vị anh hùng còn lại là Aizawa sen-sei.
Ryukyu khiếp sợ hỏi: “Night Eyes, chuyện gì xảy ra với bọn anh dưới đó, Lockrock bọn họ đâu rồi ⊙▃⊙…!?”
“Liên Minh Tội Phạm…Mau, xử lý tên trước mắt đi…mọi chuyện đi theo chiều hướng xấu hơn cả tôi tiên đoán…(- -)!”
Sir Night Eyes hai con ngươi lập lòe ánh sáng, hiển nhiên là đã sử dụng năng lực, Ryukyu không biết là ông đã nhìn thấy tương lai điều gì, nhưng hiện tại phải hạ gục tên Katsaukame này.
Katsukame thấy phe anh hùng ngồi đó bình luận, thậm chí còn không thèm liếc mắt tới hắn mà phán định kết quả trận đấu như đúng rồi, tức thì nổi giận.
Hai lỗ mũi hắn phập phồng, từng đợt lớn khí trắng từ thân thể mọi người tuôn ra hướng về phía tên tội phạm. Mấy anh hùng mới tới cảm nhận khác lạ, giật mình không dám chần chờ, lao vào tấn công Katsukame.
Crắc ~~~
“Phồng to…cho tao phồng to thêm nữa…Á…c…h…chuyện gì thế này… ∑(⊙▽⊙…???”
Thân thể của Katsukame không hề lớn thêm nữa, ngược lại bỗng nhiên từ từ teo dần, hắn cố gắng hít hà, tuy nhiên lần này không hề có bất kì khí tức gì từ người khác thoát ra ngoài cả.
“Là thuốc mất tác dụng…Không, là các ngươi… (ノಠ益ಠ)!” – Katsukame rùng mình hét lên, nhưng đón tiếp hắn là một cước ngay mặt của Fat Gum, tiếp theo là một cỗ sóng năng lượng cùng với con ấn “siêu cấp” của Sir Night Eyes, nhanh như chớp nhoáng hạ gục tên tội phạm chai lì.
“Rốt cuộc là hắn bị sao vậy nhỉ…(0.0)???” –Hado Nejire tiến tới, giơ chân đạp đạp vào người Katsukame vài lần, khó hiểu nói, “Vừa nãy còn đang mạnh mẽ, tự dưng hóa thành một tên vô năng yếu ớt, thay đổi cũng ảo quá đi (-.-)…!”
Vô năng!
Cụm từ này vừa vang lên, mọi người giống như nhớ đến thứ gì, quay sang Aizawa đang được Sir Night Eyes cõng lấy.
Quả nhiên, mái tóc của ông đang bay phấp phới, đôi mắt đỏ cạch.
Quá rõ ràng, năng lực của Katsukame, đã bị Aizawa cho xóa sổ, bởi vậy nên những anh hùng kia mới có cơ hội một đòn miểu sát hắn như vậy.
“Thật may là có anh, Eraser Head…!” –Ryukyu có chút nhẹ nhõm, thở phào nói.
“Chuyện trò tính sau…các anh hùng cấp cao khi nào tới…tình hình đã kinh biến quá năng lực của chúng ta rồi… ►_◄!” –Sir Night Eyes ngắt lời của Rồng Lửa, nghiêm mặt hỏi mấy viên cảnh sát khác.
“Tầm vài phút nữa thôi, ngài Night Eyes, Edge Shot và Endeaver đang trên đường tới đây!”
“Tốt!”
“Không biết nhóc Kizari có cầm cự tới lúc đó không…(-.-)!”
“Nhóc Kizari…anh nói là thằng cu năm nhất U.A… ಠ▃ಠ???”
“Đúng vậy…Nếu không có nó cản lại Chisaki cùng hai tên cự đầu của Liên Minh Tội Phạm, tôi với Mirio chắc chắn không thể đưa cô bé này với Eraser Head lên đây được(0~0)!” –Night Eyes trả lời với giọng não nề.
Ông cũng rất lo lắng cho tình hình bên dưới, nhưng chẳng biết phải làm sao.
“Thằng nhóc đó mạnh vậy sao… ⊙▃⊙…???”
Hado Nejire đứng gần đấy kinh ngạc hỏi.
Một đối thủ mà đến cả ba vị anh hùng mạnh mẽ như Mirio, Sir Night Eyes cộng thêm Aizawa đều không thể chiến thắng, thế mà để Hitomi một mình chống đỡ.
Nói ra, thật khiến người khó tin!
Fat Gum chen miệng vào nói, “Đúng vậy…Nhóc Kizari thật sự rất khủng bố…ban nãy khi đi với nó, gặp hai tên tội phạm là Rappa và Tengai, thằng nhóc ấy chỉ cần hai đấm là giải quyết toàn bộ rồi…Bởi vậy tôi mới còn dư lực mà đi giải cứu Suneater đây!”
“Kể ra thì xấu hổ…Nhưng cả trận chiến tôi cứ cảm tưởng bản thân mình không hề đóng góp được chút gì, chỉ đứng đó làm nền cho vui (-.-)!”
“Đừng buồn…!” – Night Eyes an ủi Fat.
Đột nhiên, mặt đất dưới chân họ rung lắc dữ dội.
Nói đúng hơn, là toàn bộ trang viên của băng Bát Tịnh đang rung chuyển giống như địa chấn vậy.
“Cẩn thận…hồi nãy có một cột sáng thông thiên bắn ra từ lòng đất…coi chừng có tội phạm xuất hiện (`・ω・´)!” –Một cái phổ thông anh hùng la lớn.
Nhưng bọn họ không hề biết rằng, cột sáng thông thiên ấy, chính là do Hitomi tạo ra. Và người tận mắt chứng kiến, cũng chỉ có một mình Togata Mirio mà thôi.
Và anh cũng chưa có thời gian để giải thích với mọi người chuyện đang xảy ra dưới kia.
“Đưa con nhỏ ra khỏi chiến trường…Nó là mục tiêu của hai băng tội phạm đấy… (ノಠ益ಠ)!” –Sir Night Eyes hét lớn, thần sắc cực độ khẩn trương, nhìn về xa xa trung tâm trang viên, cứ như thể có cái gì rất đáng sợ sắp nhảy ra vậy.
Xung quanh nhà dân, cũng bị chấn động khủng bố này đánh thức.
Bởi vì không để cho băng Bát Tịnh phát hiện hiềm nghi, nên phía anh hùng cũng chưa dám làm sơ tản quá lộ liễu, chỉ gần nhất mấy nhà là đã chuyển đi, cách xa thêm năm, sáu mét, vẫn còn có người đang cư ngụ.
Rắc ~~~ rắc ~~~ RẮC ~~~ Rắc ~~~r…r…rắc…~~~~
Thanh âm rạn nứt vang lên, hết to lại nhỏ dần, tưởng chừng đang ấp ủ một hồi kinh thiên động địa bạo phát…
Thời gian, thoáng ngưng đọng…
Tiếng hít thở của mỗi người, tựa hồ ai ai đều nghe thấy được…
Crắc!
Mặt đất đột ngột khẽ lún xuống, tiếng một viên đá rơi nghe kẽo kẹt, chẳng khác nào nút nhấn của một ngòi nổ…
Một hòn sỏi ném vào giữa mặt hồ đang tĩnh lặng…
Và tất cả sự yên bình giả tạo, chợt nổ tung!
p/s: Tác đang trong thời kì nóng cháy của làm bài, hai cái assignment đốt tới mông rồi...bởi vậy tuần này và tuần sau sẽ không bom thêm được nữa, cố gắng không đoạn chương cho ae thôi. Khi nào xong xuôi sẽ có thông báo và bom cho hết nợ (còn hai c nhé.../cdeu)