Editor: Bơ Mặn.
Giang Phóng thật sự không biết vai diễn này là của Hạ Văn Bách, nhưng thấy La Vĩ Kỳ phấn khích như vậy, chắc là không phải người bình thường, cho nên anh liền tùy tiện đoán là anh ta.
"Lần sau cậu có thể để tôi trút bầu cảm xúc này xong rồi hãy nói ra hay không?" Một luồng hơi của La Vĩ Kỳ bị kẹt ở trong cổ họng, cảm giác lên không được mà xuống cũng không xong, rất khó chịu.
Giang Phóng cười gật đầu: "Được."
Lúc này La Vĩ Kỳ mới hài lòng rồi tiếp tục nói: "Thật ra cũng không thể nói vai diễn này đã được định là của Hạ Văn Bách, chỉ là có thông tin nói rằng Bàng Băng Xảo định giành vai này cho cậu ta, đất diễn của nhân vật này cũng không nhiều lắm, nhưng nghe nói hình tượng nhân vật lại khá xuất sắc."
"Có người đã suy đoán rằng, nếu diễn đạt vai này thì khả năng cao sẽ có thể hot nhẹ một thời gian, nhưng nó cũng đòi hỏi kỹ năng diễn xuất cao, nếu diễn không tốt thì rất có thể sẽ trở thành đối tượng bị trào phúng khắp mạng xã hội, cho nên vẫn có rủi ro nhất định."
Giang Phóng nói: "Rủi ro cao đi kèm với lợi nhuận cao, quản lý của Hạ Văn Bách coi trọng vế sau nên muốn giành vai diễn này cho anh ta, đó là điều bình thường."
La Vĩ Kỳ gật đầu nói: "Đúng vậy, nếu không thì với địa vị trong giới của Hạ Văn Bách, để cậu ta diễn một vai không có phiên vị gì thì cũng mất giá quá, hơn nữa fan của cậu ta cũng sẽ không đồng ý."
"Ngoài ra, hẳn là Hạ Văn Bách cũng có ý định chuyển sang phái diễn xuất, dù sao con đường lưu lượng cũng không phải là kế sách lâu dài, tốc độ đổi mới trong ngành này quá nhanh, ngôi sao lưu lượng có nổi tiếng cỡ nào thì cuối cùng cũng có ngày mất đi ánh hào quang, bị lưu lượng mới thế chỗ."
Nói đến đây, La Vĩ Kỳ liền nhớ đến một chuyện khác, "Thư Bác Duệ đã từng là một ngôi sao lưu lượng rất nổi tiếng, cậu ta cũng từng muốn chuyển hình, nhưng kết quả lại thất bại, sau đó danh tiếng càng ngày càng đi xuống, cho đến năm nay, cậu ta mới trở lại trong tầm mắt của công chúng một lần nữa bằng việc buộc chặt Tiểu Tề."
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tuy Chương Ti Na đề cử cậu đi, nhưng chính cậu cũng phải thể hiện tốt một chút, nếu không vì chất lượng phim mà bọn họ có thể đổi người bất cứ lúc nào."
Nghe nói kinh phí đầu tư của bộ đại IP này lên tới ba, bốn trăm triệu, khi chọn diễn viên thì phía sản xuất cũng chọn người phái thực lực là chủ yếu. Ngoài ra trong phim sẽ có rất nhiều diễn viên gạo cội nên nghe nói phần trăm cát-xê của diễn viên sẽ không cao lắm, họ sẽ đổ tiền vào khâu chế tác nhiều hơn.
Dựa vào điều này, chỉ cần mạch truyện không dài lê thê thì xác suất bộ phim này trở thành phim bạo là rất cao, đặc biệt là khi bộ phim này còn hợp tác với đạo diễn nổi tiếng.
Giang Phóng: "Có kịch bản không?"
La Vĩ Kỳ: "Không có, nhưng có tiểu thuyết, cậu có thể đọc thử, nhân vật trong tiểu thuyết cũng khá xuất sắc, sẵn tiện tìm hiểu các nhân vật khác một chút cũng tốt."
Giang Phóng gật đầu, hỏi anh ta tên sách xong liền lên mạng tìm kiếm.
Tâm trạng La Vĩ Kỳ vẫn còn có chút hưng phấn: "Không ngờ tài nguyên phim truyền hình đầu tiên mà cậu tiếp xúc lại là phim hợp tác cùng đạo diễn nổi tiếng do công ty giải trí Hoa Lâm Media sản xuất, dù chỉ là một vai phụ nhưng điểm xuất phát này đã rất cao rồi, có rất nhiều lưu lượng dù có muốn cũng không có đường để đi, bây giờ chỉ cần làm cho thật tốt, sau này chúng ta sẽ nhận được nhiều kịch bản tốt hơn."
Giang Tề nhíu mày nói: "Anh Kỳ, nếu anh hai em thật sự giành được vai này, vậy chẳng phải sẽ đắc tội với Hạ Văn Bách và quản lý của anh ta hay sao, fan của anh ta rất điên cuồng, em lo là đến lúc đó anh hai sẽ bị nhắm vào."
"Không có ngôi sao nào mà không bị bôi đen, hơn nữa cậu cho rằng nếu Giang Phóng không nhận vai này thì sẽ không bị bôi đen à?" La Vĩ Kỳ liếc mắt nhìn Giang Phóng đang khởi động máy tính, "Huống chi anh cảm thấy Giang Phóng cũng không hoàn toàn là vì bản thân cậu ấy."
Giải Trí Huy Hoàng bị thiếu thốn rất nhiều về mảng tài nguyên truyền hình điện ảnh, muốn mở rộng một lần nữa là rất khó, anh ta và ông chủ vốn cũng không ôm hi vọng quá lớn.
Không ngờ sau khi ký hợp đồng với Giang Phóng, phần khó khăn nhất của bọn họ thế mà lại được giải quyết dễ dàng như thế này.
Trước đây bọn họ cũng từng nghĩ tới việc hoạch định lại lộ trình phát triển của Giang Tề, nhưng tài nguyên truyền hình điện ảnh thực sự quá khốc liệt, trì trệ mãi mà vẫn không mở đường được.
Bây giờ có hiệu ứng cánh bướm do Giang Phóng mang lại, những vấn đề Giang Tề sẽ gặp phải trên con đường phát triển cũng sẽ nhanh chóng được giải quyết, đây chính là một tin tức vô cùng tốt.
Trước đó La Vĩ Kỳ không hiểu, nếu Giang Phóng chỉ muốn kiếm tiền thì tại sao còn phải giao dịch với Chương Ti Na.
Tiền kiếm được từ tài nguyên phim truyền hình điện ảnh chắc chắn không nhanh bằng làm người phát ngôn, hơn nữa nó cũng mất nhiều thời gian hơn.
Ngay từ đầu Giang Phóng cũng đã nói, anh chỉ muốn làm công việc tốn ít thời gian, vậy thì điều này lại không phù hợp với dự tính ban đầu của anh.
Mãi về sau anh ta mới hiểu rõ, rất có thể Giang Phóng là vì Giang Tề.
"Cậu nghĩ thử xem, bây giờ cậu còn trẻ, nhưng một ngày nào đó cậu sẽ không còn trẻ nữa, lúc đó cậu không thể tiếp tục làm idol hát nhảy nữa có đúng không? Muốn tồn tại lâu dài trong giới giải trí, chuyển hình chính là con đường mà mỗi ngôi sao lưu lượng đều phải đi qua, hiện tại anh cậu đang giúp công ty sớm mở ra con đường tài nguyên truyền hình điện ảnh, sau này khi cậu đi con đường này thì chẳng phải sẽ dễ dàng hơn rất nhiều hay sao?"
Giang Tề ngơ ngác, cậu nghĩ đến rất nhiều nguyên nhân, nhưng chỉ không nghĩ tới là, anh trai làm tất cả những điều này đều là vì mình?
La Vĩ Kỳ nói với vẻ cảm thán: "Anh cậu nghĩ xa hơn tất cả chúng tôi, hẳn là trước khi ký hợp đồng thì cậu ấy cũng đã tính xong con đường phát triển tương lai của cậu rồi."
Nếu như không có Giang Phóng, có thể về sau Giang Tề sẽ phải lảo đảo vấp ngã khoảng mấy năm, thậm chí là mười mấy năm trên con đường này.
Mà giới giải trí lại không thiếu những ngôi sao diễn viên dù lăn lộn một hai chục năm nhưng vẫn không thể nổi tiếng.
Tên tuổi của ngôi sao lưu lượng đang hot lớn thì lớn thật, nhưng có vài tầng lớp dù có nổi tiếng thì cũng chưa chắc có thể bước vào, chẳng hạn như tầng lớp dòng chính của giới truyền hình điện ảnh.
La Vĩ Kỳ tưởng rằng Giang Tề sẽ rất phấn khích sau khi biết việc này, không ngờ cậu đột nhiên cúi đầu xuống, khi anh ta hỏi có chuyện gì, cậu liền quay đầu chạy về phòng mình.
"Tên nhóc này bị gì vậy?"
Giang Phóng thích đọc sách giấy, thấy cuốn tiểu thuyết kia được bán trên mạng, anh liền đặt ngay một cuốn, giá chỉ hơn ba mươi tệ, cũng không đắt lắm.
"Đúng rồi." La Vĩ Kỳ nhớ ra còn có một việc anh ta quên nói cho Giang Phóng biết, "Tôi đã để mấy mỹ phẩm dưỡng da mà Đóa Lan tặng ở trước cửa phòng cậu, cậu có thể tự dùng thử, Đóa Lan còn rất hào phóng, hình như bọn họ tặng cho cậu sản phẩm mà Chương Ti Na chuẩn bị đại diện."
La Vĩ Kỳ nhìn mà cũng rất rung động, sản phẩm mới của Đóa Lan chủ yếu nhắm tới những người không giàu thì sang, muốn mua một bộ sản phẩm đầy đủ ít nhất cũng mất hơn một trăm ngàn tệ, thật sự rất đắt đỏ, tuy Đóa Lan chỉ tặng sữa dưỡng ẩm, nhưng một bộ đó cũng có giá mấy chục ngàn, đã vậy người ta còn đưa tận tám bộ.
"Tôi không cần, nếu anh La thích thì có thể lấy một bộ để xài." Giang Phóng cũng không xoay đầu lại, anh mở từng tài liệu được lưu trong máy tính lên, tất cả đều là tư liệu làm luận văn do anh lưu trữ.
La Vĩ Kỳ nghe thế liền mừng rỡ, "Vậy tôi sẽ không khách sáo với cậu, vợ tôi rất thích sản phẩm của Đóa Lan."
Giang Phóng có hơi bất ngờ: "Anh kết hôn rồi?"
La Vĩ Kỳ gật đầu: "Không chỉ kết hôn, năm ngoái tôi còn có thêm một bé gái, vợ tôi nói sau khi sinh con xong thì làn da trở nên xấu hơn rất nhiều, nghe nói sản phẩm mới của Đóa Lan có công dụng phục hồi, vợ tôi vẫn luôn muốn mua nhưng lại cảm thấy đắt quá, nuôi con cần tiêu xài rất nhiều thứ, cô ấy sợ tốn tiền."
Giang Phóng: "Chúc mừng anh, vậy thì cầm một bộ đưa cho chị dâu, chắc là chị ấy sẽ vui lắm."
La Vĩ Kỳ cười nói: "Nhờ phúc của cậu, ít lâu nữa chính là sinh nhật của cô ấy, tôi vốn định đợi khi sản phẩm mới của Đóa Lan được đưa ra thị trường thì liền mua cho cô ấy một bộ, nếu bây giờ cô ấy biết không cần tốn tiền thì sẽ càng vui hơn nữa."
Giang Phóng bắt đầu suy nghĩ xem nên đưa bảy bộ còn lại cho ai, anh nhắn tin cho mẹ Giang.
Mẹ Giang gần như trả lời ngay lập tức, bà tưởng mỹ phẩm dưỡng da mà anh nói là hàng mua, liền vội vàng bảo anh đừng có tốn kém.
Giang Phóng: Không phải mua, đó là do thương hiệu mà con phát ngôn tặng, họ đưa mấy bộ, nghe nói hiệu quả rất tốt, mẹ nhớ nhận hàng, đừng quên đấy.
Mẹ Giang nghe xong liền mừng rỡ, trả lời một từ "được".
Tiếp đó anh lại nhắn tin cho đám người Nước Sôi Để Nguộc, chỉ có Triệu Anh Hoa và Mạc Vũ Thu muốn lấy, người sau là muốn đưa cho bạn gái, còn bản thân Triệu Anh Hoa là một chàng trai thanh tú, là người duy nhất trong ký túc xá của bọn họ thường xuyên thoa mỹ phẩm chăm sóc da và đắp mặt nạ, bọn họ đều tưởng là một bộ sữa dưỡng ẩm trị giá mấy trăm tệ nên cũng không suy nghĩ nhiều.
La Vĩ Kỳ không cố ý nhìn vào màn hình máy tính của Giang Phóng, anh ta chỉ vô ý liếc nhìn lúc đi ngang qua, không cẩn thận liền thấy anh đang gửi tin nhắn cho Tần Khả Khả.
"Bình thường cậu vẫn liên lạc với Tần Khả Khả à?"
"Không có." Giang Phóng liên lạc với một cô gái lúc rảnh rỗi làm gì cơ chứ, "Bạn cùng phòng của tôi là fan của cô ấy, lần trước tôi có xin cô ấy mấy tấm ảnh có chữ ký."
Khóe miệng La Vĩ Kỳ khẽ giật giật, mấy tấm ảnh có chữ ký đổi lấy hai bộ mỹ phẩm dưỡng da trị giá mấy chục ngàn, lúc trước khi ảnh có chữ ký của Hạ Văn Bách bị hét giá cao thì cũng không đắt tới mức này.
Tần Khả Khả đang bận, qua mười mấy phút cô mới trả lời: Ảnh có chữ ký mà thôi, không cần khách sáo như vậy.
Giang Phóng: Đóa Lan tặng tôi mấy bộ miễn phí, tôi thường không sử dụng các loại mỹ phẩm chăm sóc da.
Tần Khả Khả: Được, vậy cậu gửi tới đây đi.
Tiếp đó Tần Khả Khả gửi địa chỉ nhà mình cho anh.
Sau đó, La Vĩ Kỳ liền giúp anh gửi mấy bộ mỹ phẩm dưỡng da đến các địa chỉ kia.
Giang Tề trốn trong phòng của mình suốt một tiếng, lúc bước ra thì cậu đã bình tĩnh lại, hai tay cậu đút vào túi quần, trông rất lạnh lùng ngầu lòi.
"Anh có chừa lại một bộ mỹ phẩm dưỡng da cho em, nhớ dùng đó, đừng có lãng phí." Giang Phóng gọi cậu lại.
Cả người Giang Tề cứng đờ, cậu thấy anh trai nói xong liền quay đầu lại tiếp tục gõ bàn phím máy tính, cũng không để ý lắm đến bộ dạng của mình nên chỉ có thể "ồ" một tiếng đầy khô khan.
Cậu ngồi lại chỗ của mình, định tiếp tục đọc sách, nhưng lại nhận ra dù làm thế nào thì cũng không đọc được, bây giờ trong đầu cậu toàn là những lời mà anh Kỳ nói với mình.
Đúng lúc này, màn hình điện thoại của cậu bỗng sáng lên.
Lạc Minh Hiên: Giang Tề, hiện tại tôi đang ở thành phố Yến, có muốn ra ngoài uống một ly không?
Kể từ sau khi Giang Tề bị Giang Phóng kiểm soát thì cậu đã không còn ra ngoài chơi với bạn bè nữa, trùng hợp là bây giờ cậu cũng đọc sách không vô nên liền đồng ý.
"Anh hai, em có người bạn vừa tới thành phố Yến, vậy em có thể ra ngoài một chút không?"
Giang Phóng không can thiệp vào tình hình kết giao bạn bè của cậu, anh chỉ dặn dò: "Đừng về trễ quá."
Giang Tề: "Dạ, em sẽ về sớm một chút."
Giang Phóng liếc nhìn bóng dáng cậu đi ra ngoài rồi đưa mắt trở lại máy tính một lần nữa, còn dư lại một bộ mỹ phẩm, hình như không còn ai để tặng, lúc này Wechat bỗng nhảy lên một tin nhắn mới.
.: Có phải gần đây cậu nhận được một vài tài nguyên không tệ có đúng không?
Giang Phóng: Làm sao anh biết?
.: Fan của cậu nói là có một vài blogger bỗng nhiên xuất hiện, dường như bọn họ chuẩn bị đăng một ít gói tẩy não (*) nhắm vào cậu.
(*) Gói tẩy não [洗脑包]: Chỉ việc fan của một ngôi sao nào đó vì lợi ích của idol nhà mình mà bẻ cong sự thật một cách vô tình hay cố ý, nâng idol lên độ cao không phù hợp với thực lực của họ rồi đi rêu rao khoe khoang khắp nơi.
Giang Phóng:??? Gần đây anh nói chuyện càng ngày càng bắt kịp xu hướng.
Trình Tứ mỉm cười, trả lời: Tôi cũng không phải là kẻ ngốc, tiếp xúc một thời gian dài rồi cũng biết thôi.
Giang Phóng: Chính xác. Sau khi trở về thì tôi cũng mới biết được, Chương Ti Na giành được vai nữ chính của một bộ đại IP, sau đó giới thiệu tôi với đạo diễn và nhà sản xuất, vai diễn này vẫn còn có một ngôi sao lưu lượng khác đang cạnh tranh, chỉ là xung đột lợi ích mà thôi, nói tới đây thì vẫn là nhờ có sự giúp đỡ của anh.
Hai người chưa từng làm rõ chuyện đó, nhưng bọn họ đều biết rằng người kia đã hiểu thấu được tất cả.