Đường Tiêu hỏi Áo Bỉ Lão Ma.
- Sau khi thân thể hôn mê, sẽ giống như người đang say ngủ, mộng đẹp dễ tỉnh, còn ác mộng thì rất khó tỉnh, nàng có tỷ lệ rất lớn là bị nhốt trong khu vực hắc ám khủng bố tràn đầy âm hồn bị ngược đãi.
Áo Bỉ Lão Ma suy đoán.
- Bị vây khốn trong nơi như vậy, chẳng phải nàng sẽ rất sợ hãi sao?
Đường Tiêu trầm thấp nói, mặc dù bản thân Đường Tiêu không sợ hãi điều gì, nhưng hắn biết rõ không phải tất cả mọi người đều có ý chí cứng cỏi và sức chịu đựng vượt xa người thường giống như mình.
- Bị nhốt ở đó, nàng nhất định sẽ sợ hãi.
Áo Bỉ Lão Ma khẽ gật đầu:
- Những âm hồn từ trong vết nứt không gian chạy trốn ra ngoài cũng giống như ngươi, rất có thể trong lúc vô tình du đãng đến đây. Tinh Vũ Tông có rất nhiều người, dương khí lại thịnh, chúng không dám công nhiên làm xằng làm bậy, nhưng bóng đêm buông xuống thì khác. Thần hồn của nàng bị nhốt ở đâu đó không cách nào trở về, chỉ còn lại thân thể, nhưng vì hoạt tính thân thể của nàng rất mạnh, vì vậy đặc biệt được các âm hồn ưa thích. Chúng sẽ thừa dịp bên người nàng không có ai, tụ tập bên người nàng, nghĩ cách xâm nhập vào trong thân thể của nàng, bọn chúng ở trong hư không hắc ám quá lâu, khát vọng tính mạng, khát vọng cơ hội phục sinh, nhưng thần hồn của Triệu Thanh chưa bị hủy diệt, chúng muốn xâm nhập vào trong cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, chỉ có điều thần hồn của Triệu Thanh bị nhốt trong thế giới dị thứ nguyên càng lâu, rời khỏi thân thể càng lâu, liên kết giữa thần hồn và thân thể sẽ càng yếu, thân thể càng dễ dàng bị xâm lấn và chiếm lĩnh, cho nên ngươi nhất định phải mau chóng hành động mới được.
- Hiện tại thần hồn của tiểu sư muội ngươi hơn phân nửa vì nguyên nhân nào đó mà mất phương hướng trong thế giới dị thứ nguyên, không muốn trở về, hoặc là không tìm thấy đường về, ngươi chỉ cần đi vào thế giới dị thứ nguyên kia, tìm được thần hồn của nàng, sau đó giúp nàng xua đuổi âm hồn mê hoặc tâm trí của nàng là có thể cứu nàng thức dậy.
Áo Bỉ Lão Ma giải thích một hơi với Đường Tiêu.
- Đúng, vấn đề là, ta làm thế nào mới có thể tiến vào thế giới dị thứ nguyên chứa thần hồn của nàng?
Đường Tiêu nhắc nhở Áo Bỉ Lão Ma.
- Chuyện này rất đơn giản.
Áo Bỉ Lão Ma cười nói:
- Ngươi hãy nằm xuống cạnh nàng, tiếp xúc thân mật với nàng, sau đó buông lỏng thể xác và tinh thần, ta sẽ tiến hành một số thôi miên và dẫn đạo đối với ngươi, tất cả mọi chuyện ngươi cứ làm như ta nói, thì nhất định có cơ hội tiến vào thế giới dị thứ nguyên giam hãm nàng, đương nhiên ngươi tiếp xúc với cơ thể của nàng càng mạnh, lại càng dễ dàng tiến vào thế giới dị thứ nguyên của nàng, nếu như ngươi không thể chính xác tiến vào, ta sẽ ra tín hiệu cho ngươi quay về, sau đó tiến vào một lần nữa.
- Thôi miên và dẫn đạo?
Đường Tiêu có chút kỳ quái nhìn Áo Bỉ Lão Ma:
- Thôi miên và dẫn đạo tiến vào chỉ có thể là mộng cảnh, thế giới dị thứ nguyên mà lão ma ngươi vừa nói, không phải là giấc mơ của Triệu Thanh chứ? Giấc mơ của con người được chia làm mộng đẹp và ác mộng, chính là thế giới ấm áp và thế giới hắc ám khủng bố mà ngươi nói sao?
- Người bình thường trước khi thần hồn chưa hình thành ý niệm, thế giới dị thứ nguyên tạo ra sẽ lộn xộn không có trật tự, cũng có thể gọi là mộng cảnh, nhưng mộng cảnh không bị ngoại vật quấy nhiễu. Thế giới dị thứ nguyên mà hiện tại sư muội của ngươi đang bị vây hãm có chỗ bất đồng, bởi vì trong thần hồn của nàng có dị vật xâm nhập, cho nên cho dù nàng bị giam hãm trong mộng cảnh của chính mình, cũng là một mộng cảnh bị thay đổi, cho nên gọi là thế giới dị thứ nguyên sẽ thích hợp hơn một chút.
- Nhất diệp nhất hoa quả, nhất niệm nhất thế giới. Mộng cảnh của con người cũng là một thế giới độc lập sao? Hơn nữa, khiến thế giới độc lập do mộng cảnh hình thành có thể ổn định, hình thành ý niệm?
Đường Tiêu ngược lại rơi vào trầm tư, giữa vạn vật trong thế gian có rất nhiều liên hệ.
Ngay trong nháy mắt, Đường Tiêu tựa hồ cảm ngộ được điều gì đó, trong hư không hắc ám hắn đã trải qua vô số lần ý niệm rời khỏi Phong Bạo tẩy lễ, trong thần hồn cũng trở nên bất an, một thế giới hỗn độn bắt đầu chậm rãi hình thành trong ý niệm của hắn.
Lực tẩy lễ của phong bạo không hề thua kém lôi kiếp, cường độý niệm của Đường Tiêu cũng đã tương đương với ý niệm sau lôi kiếp rồi.
- Gần như là vậy. Nhưng lão ma phải nhắc nhở ngươi một chút, tuy thần hồn của ngươi rất cường đại, nhưng chuyện này ít nhiều vẫn có nguy hiểm nhất định, sau khi làm thần hồn của ngươi rời khỏi thân thể, nói không chừng sẽ âm hồn du đãng ở gần đây muốn nhân cơ hội cướp đoạt thân thể của ngươi, cho nên ngươi phải tận lực tốc chiến tốc thắng, đừng đánh mất bản thân trong thế giới dị thứ nguyên của chính mình.
- Mặt khác âm hồn lẻn vào trong cơ thể của nàng có thể cũng sẽ có một số thủ đoạn, khi ngươi tiêu diệt khu trục nó cũng phải cẩn thận đối phó với đối phương, nếu ngươi chết, ba phân thân của lão ma sẽ rất khó tìm về, cho nên ngươi nhất định phải sống trở về.
- Ta biết rồi, cứu được Triệu sư muội, ta sẽ lập tức quay về.
Đường Tiêu khẽ gật đầu với Áo Bỉ Lão Ma.
- Nếu ngươi có thể chính xác tiến vào thế giới dị thứ nguyên, tốc độ trôi qua của thời gian bên trong có thể nhanh hơn ở đây rất nhiều, chỉ cần ngươi có thể trở về, cho dù ở đây xuất hiện âm hồn, cũng không có thể có đủ thời gian tiến hành đoạt cơ thể của ngươi, nhưng phải nhớ kỹ, nếu như tiến vào sai khu vực, nhận được tín hiệu cảnh báo mà ta phát ra, nhất định phải lập tức trở về, nếu không thân thể của ngươi có thể sẽ xuất hiện nguy hiểm.
Áo Bỉ Lão Ma nói tiếp.
- Ta biết rồi.
Đường Tiêu lại nhẹ gật đầu, đứng dậy khóa trái cửa phòng Triệu Thanh, sau đó nằm xuống bên cạnh Triệu Thanh, sau khi dùng Nặc Hành châu kết trận bảo hộ toàn bộ cái giường, liền kéo tay Triệu Thanh, nói với Áo Bỉ Lão Ma:
- Được rồi, ngươi bắt đầu đi.
- Ngươi đừng vội, nếu xác định muốn đi, còn có mấy chuyện cần chú ý, ta phải dặn dò ngươi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ.
Áo Bỉ Lão Ma cũng không nóng lòng thôi miên Đường Tiêu.
- Nói đi.
- Sau khi tiến vào thế giới dị thứ nguyên kia, có thể sẽ gặp phải công kích ảo cảnh, ngươi nhất định phải nhớ rõ ngươi từ đâu đến, nhớ rằng ở đó chỉ là ảo cảnh trong tưởng tượng, tuyệt đối không phải thế giới thật, cho nên ngươi nhất định phải trở về.
- Được, ta biết rồi.