Edit: Chiryu Vũ
Liễu Ý đi thẳng vàovấn đề: “Lần này Hoàng thượng triệu kiến, hẳn chư vị ngồi ở đây đều biết nguyên nhân tại sao. Phượng vương muốn một con Liệt hỏa báo, mà Hoàngthượng không thuận theo nên đã trộm cầm lệnh bài tiến vào Cổ Lạc sâmlâm. Hoàng thượng vô cùng lo lắng. Phượng vương không có thực lực tiếnvào Cổ Lạc sâm lâm xác định chắc chắn là dữ nhiều lành ít, thậm chí cònrất có khả năng gặp chuyện bất trắc.”
Liễu lão phu nhân cùng Liễu Tường Phong khẽ nhăn mày, trong lòng mỗi người đều có những suy nghĩ riêng.
Liễu lão phu nhân hiện tại cũng vẫn không tán thành chuyện Phượng vương nàytôn tế (cháu rể) tương lai. Lấy thiên phú Liễu Hồ Nguyệt, hẳn sẽ tunghoành khắp bốn phương.
Trong lòng dâng lên một chút tà niệm, nếu Phượng vương...
Lập tức Liễu lão phu nhân lại đem ý niệm đó quăng đi, bà làm sao có thể có ý nghĩ như vậy!
Lúc này lời nói của Liễu Ý lại khiến Liễu lão phu nhân phục hồi lại tinh thần.
”Hoàng thượng nói, khi Phượng vương thấy Liệt Hỏa báo của Hoàng thượng, liềnmuốn đem Liệt Hỏa báo đưa cho Liễu gia cửu tiểu thư. Nếu Phượng vươngxảy ra chuyện gì, Hoàng thượng chỉ sợ sẽ đổ hết thảy trách nhiệm lên đầu Liễu gia. Liễu gia chủ, đối với việc này ngươi có ý kiến gì?” Liễu Ýthay đổi ngữ điệu, liền đem mọi trách nhiệm trong chuyện Phượng vươngtiến vào Cổ Lạc sâm lâm đổ lên đầu Liễu Tường Phong.
Liễu Hồ Nguyệt đáy lòng thầm mắng. Lão già kia thật đáng chết.
”Trước mắt chỉ có mang theo một đám đội ngũ tiến vào Cổ Lạc sâm lâm tìm Phượng vương.” Liễu Tường Phong sao lại không biết mấy lão quỷ đó đang nghĩcái gì.
Bọn họ gọi cả Liễu Hồ Nguyệt tới, đơn giản chính là mongmuốn Liễu Hồ Nguyệt tiến vào Cổ Lạc sâm lâm để cùng bọn hắn tìm Phượngvương.
Bởi vì bọn họ không biết ai nói rằng Phượng vương rất nghe lời Liễu Hồ Nguyệt nên bọn họ nghĩ rằng sẽ gặp Phượng vương giữa đường, sau đó để Liễu Hồ Nguyệt khuyên Phượng vương trở về.
Hắn không ngốc đến nỗi để cho nữ nhi bồi chính mình đi vào Cổ Lạc sâm lâm mạo hiểm.
Cổ Lạc sâm lâm là nơi ma thú tung hoành trên đại lục, là trung tâm đại lục, chia làm ba khu vực.
Bên ngoài là khu vực ma thú cấp thấp hoạt động.
Ở giữa là phạm vi trung giai ma thú hoạt động.
Cuối cùng, phần trung tâm ngay cả người cấp bậc thần đế nếu muốn đi vào cũng phải suy nghĩ thật kỹ càng.
Trung niên nam tử liếc mắt nhìn Liễu Hồ Nguyệt, đáy mắt phát ra nồng đậm ý chán ghét. Người này là nhị trưởng lão Liễu Từ.
Hắn thấp giọng hô một tiếng: “Gia chủ, ngươi không có nghe Hoàng thượng nói sao? Phượng vương là vì nữ nhi của ngươi mới tiến vào Cổ Lạc sâm lâm. Ý tứ rõ ràng, Hoàng thượng hi vọng gia chủ ngươi có thể mang theo Cửutiểu thư cùng nhau vào núi tìm Phượng vương, làm cho Cửu tiểu thư khuyên Phượng vương hồi cung.”
”Nguyệt Nhi cái gì cũng không hiểu, mang nàng đi có tác dụng gì?” Liễu Tường Phong đen mặt lạnh lùng quát mộttiếng: “Huống chi, bên trong Cổ Lạc sâm lâm đều là ma thú, các ngươi làm như bên trong chỉ là ma thú chưa trưởng thành.”
”Gia chủ, ngươinói những lời này liền thật không có lương tâm. Phượng vương nữ nhi củangươi mới đi Cổ Lạc sâm lâm. Hoàng thượng chưa trách tội Liễu gia, chỉlàm chúng ta tận tâm tận lực đi tìm nơi Phượng vương rơi xuống, cũngkhông bắt ngươi đem ngươi nữ nhi trở thành mồi quăng vào Cổ Lạc sâmlâm.” Trưởng lão trẻ tuổi nhất trong tộc cùng tam trưởng lão Liễu ThanhVân hèn mọn quét qua Liễu Hồ Nguyệt.
Phế vật như vậy, Liễu giabọn họ một ngày không biết muốn đưa đi bao nhiêu người, chỉ có LiễuTường Phong mới có thể đem nàng trở thành bảo bối mà nuôi dưỡng.
”Đủ!” Liễu lão phu nhân đột nhiên đập bàn, phụng phịu nói: “Tất cả theo lờita nói mà làm.” Rồi bà quay đầu nhìn Liễu Tường Phong: “Nếu sự tình làdo Nguyệt Nhi dựng lên, Nguyệt Nhi không thể ở nhà nhàn rỗi được...”
”Mẫu thân!” Nghe giọng điệu không thích hợp của Liễu lão phu nhân, Liễu Tường Phong nóng nảy.