Không có bí mật nào là vĩnh viễn được chôn giấu, chuyện gì rồi cũng sẽ có câu trả lời cuối cùng, cho dù người khác không nói thì bản thân cũng sẽ tự mình khám phá ra. Đó là điều mà càng về sau bản thân ta sẽ càng ngộ ra được, không cần phải hấp tấp, chuyện gì đến rồi sẽ đến thôi.
Nhược Cố là một sinh viên đại học, trước giờ cậu luôn sống một mình, cậu luôn không hiểu vì sao bản thân không có chút kí ức nào về khoảng thời gian còn nhỏ, là không có tuổi thơ như bao đứa trẻ khác. Mỗi lần hỏi mẹ, mẹ cậu đều trả lời qua loa kèm theo một ánh nhìn bi thương và lo lắng, như sợ sẽ có điều gì đó không hay xảy ra. Mọi thứ có lẽ sẽ bình yên như vậy nếu cậu không mang về một Huyền Miêu, mỗi ngày đều có những tiếng nói kì lạ xuất hiện trong đầu cậu. Trước lúc cậu 18 tuổi, Nhược Cố đã mơ thấy một giấc mơ kì lạ, một đứa bé có đôi mắt quỷ dị, nó nhìn cậu và rồi lúc nào cậu cũng cảm thấy như nó đang bên cạnh cậu. Nhược Cố cảm thấy có một thế lực nào đó đang đuổi theo mình, nhưng là ai?
Thế giới tồn tại hai cực âm - dương, âm là nơi của người chết, dương là nơi của người sống. Không phải người chết sẽ tan biến mà họ sẽ đi đến nơi thuộc về họ, vì vậy linh hồn là có thật. Điều này có liên quan gì đến câu chuyện của Nhược Cố không? Mời các bạn cùng theo dõi.
Bình luận truyện