Editor: Quỳnh Nguyễn
Lúc này Tiểu Sâm chơi điện tử phía sau, Minh Ý và Mậu Hinh lúc đó cũng cực kỳ yên lặng.
Qua 10 phút, Tiểu Sâm cảm giác không hợp lý, Hinh Hinh dường như cực kỳ yên lặng, mà chú Nhất cũng nghiêm nghị không nói lời nào. Không khí như vậy thật ngột ngạt, khiến bé cũng cảm thấy bất an.
"Tiểu Sâm..." Minh Ý đúng lúc mở miệng, "Cháu muốnăn cái gì không?"
" Có ạ." Tiểu Sâm lập tức tỉnh táo tinh thần.
Hinh Hinh, nhờem mởngăn đểđồ lấy khoai tây chiên và chocolate cho Tiểu Sâm." Minh Ý mở miệng nói.
Mậu Hinh vốn đang bị bao trùm bởikhông khí nặng nề, nghe được anh nói chuyện với mình, còn không kịp phảnứng, chờ tinh thần hồi phục lại mới mở ngăn để đồ ra.
Cô đưa khoai tây chiên và chocolate cho Tiểu Sâm: "Đừngăn quá nhiều."
"Hinh Hinh, mẹ cũng ănđi." Tiểu Sâm mở một thanh chocolate, bẻ một miếngcho cô.
"Ừ." Mậu Hinh nhận từ con trai.
"Chú Nhất cũng cần ăn."Tiểu Sâm lại bẻ một miếng cho cô, ý là để côđút cho Minh Ý.
Minh Ý đang lái xe, một bàn tay lại bất tiện, cho nên lái xe phải hoàn toàn chuyên tâm. Mậu Hinh nhìn gương mặt của anh, kỳ thật rất nhiều chuyện không liên quan, mình thực sựkhông nên giận anh.
Cô đưa chocolate tới bên môi anh, bởi vì anh chuyên tâm lái xe, lúc hé miệng cắn không cẩn thận cắn nhầmđầu ngón tay của cô, một chút tê dại từ răng môi tràn ra, anh vội nói: "Thật xin lỗi."
Anh liếc nhìn cô, rồi lại chuyên tâm chú ý tình hình giao thông, chỉ là tay trái nắm tay lái hơi siết lại. Cảm thấy chocolate trong miệng hết sức ngọt.
"Không, không sao." Mậu Hinh thu tay, cảm giác dấu răng của anh còn in trên đầu ngón tay, giống như bị kiến cắn, ngứa, khiến tim cô loạn nhịp.
Đầu ngón tay của cô còn một chút chocolate tan chảy, vô ý thức, côđưa lên môi liếm sạch chút ngọt ngào còn lại.
Đột nhiên Minh Ý phanh lại, Mậu Hinh và Tiểu Sâm đều giật mình, may mà Tiểu Sâm ngồi ghế dựa an toàn.
"Thật xin lỗi..." Anh hơi không khống chế được, giọng hơi hơi khàn khàn. Trong đầu vẫn hiện lên hình ảnhchiếclưỡi phấn hồng của côliếm đầu ngón tay, mà ngón út đáng yêu kia vừa bị mình cắn qua.
" Không sao..." Mậu Hinh đột nhiên ý thức được vừa rồi mình làm cái gì, mút đầu ngón tay vừa bị anh cắn, gắn bó như môi với răng, trao đổi nước miếng. Hai từ này nổ tung trong đầu, toàn thân cô dần trở nên nóng bỏng, không dám nhìn mặt anh.
Minh Ý lại lái xe, chăm chú nhìn phía trước.
Tiểu Sâm ngồi phía sau cảm thấy thế giới củangười lớn thật sự phức tạp, vừa rồi chú Nhất và Hinh Hinh cãi nhau, hiện tại đột nhiên hai người đều giống nhưđãăn ớt, mặt đỏ hồng, hình như rất sợ đối phương.
"Kỳ quái, chocolate cay sao?" Tiểu Sâm ăn một miếng, "Không cay nha! Cực kỳ ngọt nha!"
Minh Ý và Mậu Hinh đều nghe được, như ném một cục đá vàotrong lòng bọn họ, gợn lên từng vòng sóng.
Hinh Hinh đètay lên trái tim đập loạn của mình, đầu ngón tay vừa mút còn đang nóng, cảm giác tê dại loan truyền khắp cơ thể, đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng.
Minh Ý giả bộ nghiêm trang, lại không tự chủ cắn đầu lưỡi, cảm giác hệt nhưđầu ngón tay cô còn đang trong miệng mình, khóe miệng cườithản nhiên.