Editor: Quỳnh Nguyễn
"Đúng rồi, Diêm Tĩnh cực kỳ quan tâm em, hôm nay đều đã gọi điện thoại tới anh." Minh Nhất Kỳ thay đổi đề tài nói, "Gần đây là chuyện gì xảy ra? Trước nói cực kỳ thích Diêm Tĩnh mà."
"Anh trái lại cực kỳ hợp ý cùng anh ta." Hiện tại Minh Nhất Hạ không tâm tình nói người đàn ông, "Anh hai, em không hỏi qua sinh hoạt tình cảm của anh, cho nên cũng phiền toái anh không cần lo cho sinh hoạt của em."
" Anh đã tới Tân Thị, buổi tối muốn cùng nhau ăn cơm." Minh Nhất Kỳ cũng thói quen em gái như vậy, tính tình nóng nảy nói chuyện có gai, anh cũng không thèm để ý, tiếp tục nói.
"Em thực không có hứng thú cũng không rảnh." Minh Nhất Hạ nghĩ nghĩ đã nói, "Anh đưa em về hoa viên Tân Giang thì tốt rồi."
"Anh cảm thấy được anh em nên là nói chuyện tốt, liền cho anh mấy giờ sao? Nhất Hạ, rất nhiều chuyện không phải như em nghĩ vậy." Minh Nhất Kỳ nói.
Trên mặt Nhất Hạ không có biểu tình, trải qua chuyện vừa rồi, cô còn không có từ cảm xúc thống khổ tan vỡ ra. Hiện tại để cho cô tâm sự cùng anh trai, cô không động não được.
"Anh dừng xe, nếu là anh không thả em xuống, bản thân em đi." Minh Nhất Hạ lạnh giọng nói.
"Nhất Hạ, em đừng quên em là cái nhân vật công chúng, em xác định muốn xuống xe như vậy, em không sợ bị người nhận ra?" Minh Nhất Kỳ lạnh giọng nói.
"Anh hai, từ nhỏ đến lớn anh thấy em quá cái gì sao?" Minh Nhất Hạ lạnh giọng hỏi lại, minh tinh thì thế nào, cho dù không làm minh tinh, Minh Nhất Hạ cô cũng không mang sợ."Lập tức dừng xe, em muốn xuống xe."
Minh Nhất Kỳ cũng tức giận, thật sự liền ngừng xe. Anh cho rằng Nhất Hạ không hẳn dám xuống xe, ai biết cô không nói hai lời liền đẩy mở cửa xe đi tới.
Minh Nhất Kỳ thấy tính cách cô ngang ngược như vậy, liền cũng không quay đầu lại lái xe đi.
Nhất Hạ bị ném ở giữa đường cái, cô đứng ở giữa đường, chiếc xe lui tới trên đường, người lối đi bộ cũng rất nhiều.
"Đó là Minh Nhất Hạ sao?"
"Hình như là a...!"
"Hôm nay lại vẫn nhìn đến hội ký giả của cô, cô làm sao có thể ở chỗ này?"
" Đúng, nói không chừng chỉ là bộ dáng giống mà thôi."
Cô hiện tại đang hồng, có một bộ kịch truyền hình đang nóng, càng đừng nói sóng gió ảnh nude của cô còn không có bình ổn. Cô đứng ở trên đường, liền có thể lập tức bị người nhận ra tới.
"Thật là Minh Nhất Hạ ài..."
"Cô là Minh Nhất Hạ sao?" Một vị nam sinh đi tới, trên mặt lộ ra hưng phấn điên cuồng.
"..." Nhất Hạ nói không ra lời.
"Tôi có thể xin cô ký tên hay không?" Nam sinh lại nói thêm.
"Tôi không mang bút." Minh Nhất Hạ thì thào trả lời.
"Tôi mang theo, còn có ảnh chụp." Vị nam sinh bày ảnh chụp cùng bút tới, "Phiền toái cô ký tên cho tôi."
Nhất Hạ vốn muốn kí tên, mà khi cô cúi đầu, nhìn thấy trên ảnh chụp đúng là ảnh nude mình. Lập tức trong đầu trống rỗng, cô xem đến vô số ánh mắt đều đã tại trên thân mình, ánh mắt kia đều là không thiện ý, thậm chí có mang theo châm biếm, cô nháy mắt cảm thấy được mình giống như bị cởi hết quần áo bại lộ trong không khí, linh hồn củaoco đều đã đang run run.
"Minh Nhất Hạ, cô kí tên giúp tôi." Lại có một người xông đi tới, trong tay cũng cầm ảnh chụp của cô.
Trong lúc này, cô cảm thấy được trong tay bọn họ đều có một tấm ảnh nude của cô, nhìn cô bình phẩm từ đầu đến chân, tùy ý cười nhạo.
"Minh Nhất Hạ, dáng người của cô thật sự tốt, tôi rất thích cô, buổi tối tôi cũng phải nhìn ảnh chụp của cô mới có thể đi ngủ." Có người đàn ông nói như vậy.
Vài người khác lập tức ồn ào, có người rống to: "Sẽ không nhìn ảnh chụp của cô tuốt đi!"
Nháy mắt, cô muốn hít thở không thông, cô cảm thấy được mình sắp hít thở không thông rồi.