Mật Nhi chỉ còn thiếu ba năm sẽ hóa hình người, vô ý đi lạc vào núi sâu, bị một tên mãng xà xấu xí cuốn lấy, vọng tưởng muốn cùng nàng song tu. Mật Nhi đánh chết cũng không muốn nghĩ đến sẽ sinh ra nửa xà nửa hồ, phế bỏ một nửa tu vi mới thoát khỏi sự đùa bỡn dâm đãng của mãng xà, lại vô ý để đuôi kẹp vào bẫy thú của thợ săn trên núi.
Ba ngày, nàng tội nghiệp nằm trong bụi cỏ, hơi thở thoi thóp, chợt nghe được động tĩnh, lông mi Mật Nhi run lên, nhẹ nhàng mở mắt ra, liền nhìn thấy một thiếu niên tuấn mĩ đang rất cẩn thận nâng người mình lên.
Trên bộ lông trắng như tuyết thấm máu đỏ tươi, chảy đến trong lòng bàn tay của thiếu niên, Mật Nhi thật rất khát khô cổ, liền nhướng thân mình liếm sạch máu tươi trong lòng bàn tay của hắn, lúc này mới nghe được một giọng nói phía sau lưng thiếu niên nọ “Nhuận Du, ngươi tìm được cái gì?”
Bình luận truyện