Người mình hận cũng chính là người mình yêu, mà người mình cho rằng hại mình đến thê thảm đến cùng lại chính là người đã giúp mình nắm trong tay mọi thứ. Còn điều gì đau khổ hơn thế. Chính là đã nhận ra nhau quá trễ nên mới phải trải qua những ngày tháng dằn vặt nhau đến vậy.
Bách Khiếu Thanh là một kẻ si tình, si tình đến mức cả đời chỉ mê luyến duy nhất ánh mắt của vị hoàng đến Nguyên Vị. Y si tình đến nỗi khiến người ta phải đau lòng, y thà để người đời phỉ nhổ hắn, coi y là phạm nhân, là kẻ phản đồ y cũng cam lòng, chỉ cần Nguyên Vị có thể ngồi vững trên ngai vàng, trở thành một vị vua anh minh. Nguyên Vị yêu Khiếu Thanh, nhưng hắn còn gánh trên vai con dân của hắn, quốc gia của hắn, hắn không thể vì chút tình riêng tư của mình mà bỏ qua cho người đã hại chết phụ hoàng và mẫu thân của hắn. Yêu hận đan xen, Nguyên Vị đem Bạch Khiếu Thanh mà vũ nhục hắn, hành hạ hắn, khiến cho trái tim hắn tan nát. Đến lúc nhận ra người thật lòng với hắn, hi sinh cả mạng sống để giúp hắn chính là y thì đã khiến cả hai ngàn lần thương tổn.
Trải qua bao nhiêu sự hiểu lầm, hi sinh bao nhiêu máu và nước mắt cuối cùng cũng có thể nhận ra đối phương chính là người mình cả đời không thể từ bỏ. Mời các bạn cùng theo dõi.
Bình luận truyện