Sau chuyện Cổ Gia khiêu chiến, mấy gia tộc khác cũng là e dè Đông Phương Gia hơn không ít, không có gia tộc nào lại đi khiêu chiến nữa, xem như lấy Cổ Gia ra giết gà doạ khỉ.
Đông Phương Gia cũng là được nước tiếp lên trở thành thượng ngũ gia tộc, cũng là gia tộc thượng đẳng duy nhất của Thanh Phong trấn, danh vọng một bước lên cao.
Chỉ là đối với Đông Phương Thiên Nguyệt như thế này vẫn là chưa đủ, nàng mong muốn là Đông Phương Gia sẽ trở thành thế gia vọng tộc đứng đầu, không phải là đứng đầu một trấn, cũng không phải đứng đầu một quốc gia, mà là đứng đầu toàng bộ đại lục!
Lại không phải là mong muốn đơn thuần nữa, mà nó đã trở thành tham vọng và là mục tiêu phấn đấu của nàng rồi.
Và, Đông Phương Thiên Nguyệt cũng tin rằng, bản thân nàng chắc chắn có thể làm được!
Đông Phương Thiên Nguyệt chỉ ở lại Đông Phương Gia thêm vài thiên, sau liền cùng Điệp Y và Điệp Lan rời đi.
Mấy ngày trước Điệp Lan vừa nói cho nàng biết, Hồng Phong học viện còn hơn ba tháng nữa sẽ tổ chức chiêu sinh, môi trường tu luyện trong đó nhưng là không tồi.
Điệp Y cũng có nói với nàng, bên trong Hồng Phong học viện có một nơi gọi là huyết linh giới, bên trong có rất nhiều ma thú từ khoảng linh thú tứ giai đến linh thú thất giai, thỉnh thoảng còn có linh thú bát giai xuất hiện, rất thích hợp với việc nâng cao năng lực chiến đấu.
Bên trong học viện lại còn cung cấp tài nguyên tu luyện, nơi nơi đều có đặt pháp trận tụ linh, thiên địa linh khí tập trung dày hơn bên ngoài, là một môi trường tu luyện tốt.
Càng nghe, Đông Phương Thiên Nguyệt càng cảm thấy có hứng thú, nàng nhất định sẽ là đến Hồng Phong học viện một chuyến, biết đâu lại là một điều kiện tốt để nàng phát triển thực lực.
Hôm nay, buổi trưa Đông Phương Thiên Nguyệt liền bắt đầu lên đường, học viện Hồng Phong nằm ở giữa hai quốc gia là Thanh Thiên Quốc và Đông Yên Quốc, vị trí này cách Thanh Phong trấn rất xa, phải hơn ba vạn dặm.
Thêm là trên đường, nàng thật không biết được, sẽ có gì sự xảy ra, nên là đi trước chiêu sinh hẳn ba tháng.
Lúc Đông Phương Thiên Nguyệt vừa ra khỏi thành, lúc đi ngang qua Yến Vạn sơn mạch, liền có một sự tình xảy ra.
Vốn dĩ Nàng cùng Điệp Y và Điệp Lan vẫn đang hướng phía Hồng Phong học viện mà đi, đi đến giữa sơn mạch Vạn Yến thì không gian xung quanh bất ngờ dao động.
Không khí tựa như từng tầng sóng biển, lấy một điểm vô định trong không gian làm trung tâm, phát tán ra bên ngoài, từng tầng lại đè lên từng tầng.
Không khí dao động tạo ra từng đợt đó, phất qua không gian cuốn theo lá cây vang lên từng đợt thanh âm xào xạc.
Bên dưới mặt đất ngay tâm phát tán không khí, dần dần hình thành một đồ án vàng, từng đường hoa văn ánh lên ánh sáng vàng xen lẫn vào trắng, xinh đẹp lại cao quý.
Khi đồ án hoàn thiện, không khí xung quanh cũng là càng dao động mạnh mẽ hơn, từng tia lôi điện hiện lên xé ra một khoảng không gian nữu khúc.
Từ khe nứt không gian lộ ra hai bóng người, một nam tử áo đỏ tuấn mĩ, trên gương mặt là mặt nà kim sắc hoa lệ, một nam tử hắc y theo phía sau.
Ánh mắt Đông Phương Thiên Nguyệt từ khi hai bóng người xuất hiện, liền dừng trên người huyết sắc trường bào nam tử, đây......Phong Lam Thiên!
Tim nàng chầm chậm run rẩy, tâm tình vừa kích động, lại mang theo mấy phần nhớ nhung, đến cả nàng cũng không có nhận ra.
Điệp Y và Điệp Lan từ khi Phong Lam Thiên xuất hiện liền là quỳ xuống một chân, tay trái nắm lại, lòng bàn tay phải đặt lên nắm tay trái, tại thành một động tác hành lễ:
"Cung nghênh chủ thượng"
Phong Lam Thiên bước nhanh ra khỏi truyền tống trận, phất phất tay trái ý bảo cả hai đứng lên, sau liền bước chân nhanh chóng đến trước mặt Đông Phương Thiên Nguyệt, tà tứ cười với nàng:
"Nương tử, có tưởng ta?"
______________
Cà Phê đang tính toán xem, có nên thay đổi một chút cốt truyện, để cho nam nữ chính thành đôi sớm hơn dự kiến hay không a.1
Nhớ like ủng hộ mình nếu thấy hay, Cà Phê cảm ơn nhiều nè, bye