Qua hai ngày......
Thương thế Đông Phương Thiên Nguyệt cuối cùng hảo, nàng cùng Tiểu Hoả hướng bên ngoài Tây Lĩnh mà đi.
Tây Lĩnh này âm u ẩm thấp, lại bùn lầy dính thân, côn trùng cũng là xuất hiện dày đặc, một người ưa sạch sẽ như nàng, tự nhiên không có khả năng ở lại quá lâu.
Đi được một đoạn thì gặp một dòng suối nhỏ, Đông Phương Thiên Nguyệt liền là đưa thần thức cẩn thận dò la xung quanh, đến khi chắc chắn không có ai khác, mới là nhanh chóng lấy ra một bộ bạch y sạch sẽ, chuẩn bị tắm rửa.
Lúc tắm xong đã là hơn hai khắc sau, nhìn trên người một bộ bạch y sạch sẽ, Đông Phương Thiên Nguyệt tâm tình cũng liền là tốt hơn không ít.
Nàng cùng Tiểu Hoả lại đi dọc theo con suối nhỏ, đi được tầm bảy tám trượng thì nghe được một cổ mùi hương nhàn nhạt, không rõ là mùi gì, rất nhạt.
Hơi nghi ngờ, Đông Phương Thiên Nguyệt lại tiếp tục mang theo Tiểu Hoả tiến về phía trước, càng đi tiếp thì mùi hương kia càng rõ ràng, là một cổ mùi hương tựa như mùi của xác chết thối rữa, nàng trong lòng có chút buồn nôn, bên ngoài lại là dáng vẻ lạnh lùng không quan tâm.
Đi được hơn nữa canh giờ, cổ hương đó đã là nồng nặc vờn quanh chớp mũi khiến nàng xém chút thì nôn, hơi dừng lại bước chân, lấy ra từ túi càn khôn một cành dược thảo, đưa lên chớp mũi ngửi, mùi hương dịu nhẹ tươi mát của dược thảo chậm rãi đi vào khoang mũi, cuối cùng cũng có cảm giác sống lại rồi.
Lại đi thêm không bao lâu, trước mắt Đông Phương Thiên Nguyệt liền xuất hiện nơi phát tán mùi hương kia.
Đó là một cụm hoa rất lớn, cao hơn nàng gần gấp đôi, cụm hoa bao gồm một thứ tựa như nhị hoa được hình thành bởi các hoa nhỏ, cùng là nơi toả ra mùi hương, được bao quang bởi một thứ nhìn giống như một cánh hoa lớn.
Nhị hoa màu vàng nhạt, có thể mơ hồ nhìn thấy như bông hoa nhỏ li ti tạo thành nó, cái thứ tựa như cánh hoa kia thì có màu xám đen như xác chết thối rữa đã lâu, trên cánh hoa là từng đường gân dài, hơi xếp lại thành cánh sóng, bề mặt nhám của nó tạo cảm giác bông mo như miếng thịt.
Cả cụm hoa nhìn qua chỉ là một bụi cây lớn duy nhất, phía trên cụm hoa là hàng trăm những con ma thú cấp thấp ăn tử thi như ruồi, vì bị mùi xác chết từ cụm hoa hấp dẫn mà tới.
Trên thứ tựa như cánh hoa kia, màu sắc nó bắt đầu chuyển dần thành màu đỏ thẫm, càng ngày lại càng nhiều côn trùng bay đến.
Những con côn trùng kia bắt đầu đậu trên nhị hoa, bắt đầu mang theo phấn hoa sau đó bay đi.
Đông Phương Thiên Nguyệt nhìn cụm hoa kia, đoán chừng đây là cây xác thối, lúc chưa xuyên đến đây, nàng cũng từng thấy qua nó một lần ở vườn thực vật Tucson của Mĩ, phải là mất mười năm để nó nở một lần.
Nhưng nàng nhớ không nhằm thì cây xác thối như là nở bào ban đêm, như thế nào bây giờ là sáng sớm nó lại nở? có chút kì quặc.
Đông Phương Thiên Nguyệt dự định sẽ là đi vòng qua nó rồi rời đi nơi này, nhưng......
Lúc đi được một nữa, Hôi Thi Thụ vốn là đang nằm yên, bắt chợt lại động.........
___________________
Kiến thức ngoài lề:
Cây hoa xác thối:
Tên khoa học ( hiện tại) Amorphophallus titanum.
Tên khác:
Amorphophallus selebicus Nakai.
Conophallus titanum Becc.
Bộ thực vật: Trạch tả ( Alismatales)
Họ thực vật :Ráy ( Araceae)
Chi thực vật: Amorphophallus
Một loài thực vật có hoa sở hữu cụm hoa không phân nhánh lớn nhất Thế Giới
(Cụm hoa có phân nhánh lớn nhất Thế Giới:cây cọ quạt Corypha umbraculifera)
Hoa xác thối được hiệp hội làm vườn Telegraph bầu chọn là loài cây xấu xí nhất trong cuộc bầu chọn những Loài cây xấu nhất thế giới diễn ra từ ngày 13/6 đến ngày 10/7( Cà Phê không rõ năm, hình như là 2020)
Tình trạng bảo tồn: sắp nguy cấp.
Điều kiện sống thích hợp: Rừng mưa nhiệt đới, có môi trường nóng ẩm.
Đây là hình ảnh của nó:
___________________
Bảng xếp hạng Fan tuần trước là bạn Ân Huynh đạt top 1 nhé.
Tặng bạn nè:
Mình xin phép không lên màu, chứ lên màu xong thế nào cùng fail nữa cho mà xem, như này ổn áp hơn nhiều.
Mọi người đọc truyện vui vẻ, tạm biệt nhé 🥰