Tadashi Ringo cảm thấy đôi mắt mơ hồ, đầu óc choáng váng, lông mày cau lại, nhanh chóng đưa bàn tay lên xoa xoa nguyệt thái dương hai bên trán. “Đây là nơi nào?” Cảm nhận đầu óc thanh tỉnh không sai biệt lắm, Tadashi Ringo bắt đầu nhìn xung quanh, đây là một vùng không gian màu trắng tinh, không tồn tại bất kì sự vật nào, thậm chí nàng có thể cảm nhận được, bản thân dưới chân đang đứng địa phương, chỉ sợ là một vùng chân không, mà không phải mặt bằng hay tấm gạch trắng.
Tadashi Ringo cuối cùng cũng hiểu được mình xuất hiện ở nơi xa lạ, không phải nơi mà mình biết, trái tim dần dần đập mạnh lên, hô hấp rất nhanh trở nên không ổn định. Tadashi Ringo lâm vào hoang mang, hắn vì sao lại xuất hiện nơi này? Trong lòng sợ hãi, không rõ ràng tiếp theo sẽ xuất hiện chuyện gì hay bản thân nên làm gì? Đủ loại cảm xúc tiêu cực dâng lên trong lòng... Tadashi Ringo bàn tay nắm chặt thành đấm, cảm nhận không ít mồ hôi từ lòng bàn tay, nhắm mắt lại hút một ngụm khí xuống lồng ngực, trong lòng dần dần trở nên bình tĩnh lại.
“Ah! Có thể trong tình huống như thế này bình tĩnh lại, ngươi rất không tệ.” Một thanh âm đầy hứng thú, tò mò và xen lẫn tán thưởng vang lên. Tadashi Ringo cả người trở nên cứng ngắc, trên trán mồ hôi xuất hiện, vừa nãy bình tĩnh lại cảm xúc lần nữa xuất hiện hỗn loạn, hắn một lần nữa hít thở cưỡng chế bản thân bình tĩnh, sau đó quay đầu về phương hướng thanh âm xuất hiện.
Bình luận truyện