Hải Tú mắc chứng bệnh giao tiếp nhẹ. Do cô giáo nhục mạ mẹ cậu khiến cậu đập ghế vào đầu giáo viên, mẹ cậu đã chuyển cậu tới một ngôi trường mới. Vì chứng bệnh sợ xã giao này đã ngăn cách cậu với thế giới bên ngoài. Trong một lần phát bài tập, cậu vô tình phát nhầm vở của Phong Phi. Từ cái lúc mà Phong Phi cúi xuống, hai ánh mắt chạm vào nhau, thì câu chuyện tình ngọt ngào cũng từ đó mà bắt đầu.
Phong Phi -công quân, thân là hotboy kiêm thành viên chủ lực của đội bóng rổ, anh khá tự tin rằng người khác sẽ ấn tượng về tên hắn, hẳn ai cũng sẽ nhớ tên cậu như khắc ghi trong lòng. Ấy vậy mà, bạn học Hải Tú là ngoại lệ, nhắc tới ba bốn lần không nhớ, khiến cậu phải vò đầu bứt tai bắt Hải Tú chép chính tả tên cậu mười lần. Từ khi biết về căn bệnh của cậu, Phong Phi càng thấy yêu mến cậu bạn này hơn, chủ động xin cô giáo cho ngồi cùng bàn. Cậu luôn tìm mọi cớ để chủ động cho hai người được ở cùng nhau, để cậu được thỏa mãn ngắm nhìn người ấy.
Nhưng nếu truyện lúc nào cũng chỉ có ngọt ngào như vậy thì sẽ không tạo ra sự lôi cuốn, vẫn còn rất nhiều trở ngại cho họ để có thể đường đường chính chính ở bên nhau. Mọi chuyện như thế nào???
Bình luận truyện