[Ngôn Tình] Vị Hôn Thê Bá Đạo

Chương 39



Hạo Thiên nói xong thì liền nắm tay của cô làm cho cô rất ngạc nhiên đến nỗi nhìn anh thẩn thờ.

Đây là lần đầu Hạo Thiên giới thiệu mình một cách đường hoàng với thân phận là bạn gái anh ấy, mình cảm thấy không quen lắm, cứ ngượng nghịu sao ấy. Nhưng mình lại cảm thấy giống như đang phát “cẩu lương” cho người ta xem vậy, thật là kì quá đi!

Ngải My nhìn Hải Anh cười hì hì. Cô ta chỉ biết nhìn hai người họ mà cười khô khan…

Quả nhiên…là bạn gái của anh ấy!

“Công việc của cậu dạo này vẫn ổn chứ Hải Anh?”

“Mình ổn, mọi chuyện đều ổn”

Có thể Hạo Thiên không nhìn ra được vẻ bất thường của Hải Anh, nhưng Ngải My thì không. Cô vừa nhìn đã biết tâm trạng cô ta đang có gì đó không vui, giống như đang gượng ép vậy. Cô ta lại cứ luôn né tránh ánh nhìn của cô, càng khiến cô cảm thấy Hải Anh này bất thường.

Cô ta hơi cúi đầu, im lặng một chút rồi vội vàng đứng dậy

“Xin lỗi! Mình vào nhà vệ sinh một lát”

Hải Anh nói rồi quay đi ngay. Ngải My ngồi yên một chút rồi cũng đứng dậy. Hạo Thiên ngồi bơ vơ hỏi cô

“Em đi đâu đấy?”

“Em cũng đi vệ sinh một lát nhé!”



Hải Anh đứng ở trước gương, khuôn mặt lộ rõ vẻ không vui và bất mãn.

Cô ta nhớ lại những chuyện vui vẻ giữa mình và Hạo Thiên thời còn đi học. Ngày đó cô ta đứng đầu lớp, lại là một học tỷ được nhiều người kính nể, trong đó có cả anh. Cô ta được rất nhiều người ngỏ ý làm quen nhưng vẫn từ chối và chỉ giúp đỡ mỗi mình Hạo Thiên

“Cậu phải viết như này này”

“Như vậy sao?”

“Đúng rồi!”

Bọn họ thân thiết nhau có thể nói là như hình với bóng. Thậm chí còn nhiều người ghép đôi họ, còn nghĩ họ đang hẹn hò nhau.

Trong khoảnh khắc ngây ngô đó, Hải Anh cứ nghĩ Hạo Thiên có tình cảm với mình, và cả cô cũng bắt đầu như vậy

“Sau khi học xong mình sẽ đi du học. Hạo Thiên! Cậu sẽ đợi mình chứ?”

“Được. Mình sẽ đợi!”

Thế là Hải Anh ôm ấp ủ và niềm tin ấy đi du học rồi đến tận mấy năm trời mới quay về. Bây giờ nhìn anh hạnh phúc bên người khác, giống như chưa từng hứa hẹn điều gì, thật không thể không bất ngờ…

“Chị ổn chứ?”

Ngải My bước vào đứng cạnh cô ta hỏi thăm. Cô ta thật sự như đang bị kích động, sắc mặt khó coi. Nhìn thấy Ngải My, cô ta liền che giấu đi mà cười nói

“Ừm. Không sao đâu!”

“Hạo Thiên lớn hơn tôi, mà chị lại là bạn học anh ấy, tôi gọi là chị chắc sẽ không có vấn đề gì chứ?”

Hải Anh gật đầu. Những hành động mà cô ta đối với cô đều vô cùng gượng ép. Hai người con gái đều có dung mạo xinh đẹp của riêng mình nhìn vào trong gương. Người vừa có được hạnh phúc, người thì nhận ra hạnh phúc mà bấy lâu nay mình nghĩ đến lại trong tay người đó. Cả hai im lặng. Hải Anh nhìn vào gương hỏi

“Cô và Hạo Thiên…làm sao mà quen nhau được thế?”

Tại sao chị ta lại muốn biết chuyện này?

Ngải My nhìn vào gương, hình ảnh Hải Anh phản chiếu vào như vẫn đang đợi câu trả lời. Thấy cô ngạc nhiên, cô ta mới cười một cái rồi nói

“Chỉ là tôi tò mò một chút thôi!”

“Tôi sống cùng Hạo Thiên từ nhỏ. Gia đình tôi và gia đình anh ấy đã hứa hôn với nhau, đợi khi tôi 25 tuổi sẽ chính thức vào Hoàng gia làm vợ anh ấy. Hạo Thiên…không nói chị biết chuyện này sao?”

Hải Anh khựng người. Bàn tay cô ta siết chặt mép bàn mà có lẽ cô không nhìn thấy được. Tuy đó toàn là sự thật và cô chỉ kể lại cho cô ta biết. Nhưng đối với cô ta, đó giống như là một con dao đang cứa vào tim cô ta từng nhát một…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv