Ngôi Nhà Đó Có Anh Đẹp Trai

Chương 5



– Ừ! vậy thì vô nhà đóng cửa nghĩ đi, ngồi ở ngòai này làm cái gì, trúng gió rồi sao. Chiều tao về kêu ba mày mua cho vài lần thuốc uống.

Nó nghe vậy liền tỏ ra mừng vội:

– Dạ, cảm ơn mẹ!

Thế là nó chui vào phòng nó, đợi đến khi ba mẹ nó đi bán mất tiêu, thì nó ló đầu ra, vẫn như cái tật nó phải mím môi lại một cái.

Nó mở cổng ra, nhìn trước nhìn sau, nó bước chân ra khỏi sân nhà, bước qua thảm cỏ, nó nhắm mắt lại cầu nguyện trước khi thò đầu qua nhà anh đẹp trai để nhìn: “ Cầu trời cho anh đẹp trai đó có ở nhà, cho con nhìn được một cái”

Xong, nó lén lút thò cái đầu qua nhà bên, thì lời nguyện của nó đã thành hiện thực, anh đẹp trai của nó đang ở nhà. Mắt nó chớp chớp liên tục khi thấy anh đẹp trai của nó đang vuốt ve một chú mèo trắng thật dễ thương.

Sau đó, mồ hôi nó liên tục chảy ra không phải do nắng nóng, mà do nó hồi hộp và….sợ cái gì đó, có thể là sợ bị anh ấy phát hiện. Tim nó càng đập mạnh hơn khi chàng trai ấy ngồi trước nhà, cứ chăm chú vuốt ve chú mèo, anh ấy để con mèo ngay giữa đôi chân mình, cúi mặt xuống liên tục vuốt, chú mèo đó thật ngoan, cứ nằm yên để cho cậu chủ nó vuốt ve thật thích.

Nó suy nghĩ “ Ước gì mình được làm mèo, mình sẽ nằm suốt ngày cho anh ấy vuốt hihi…mệt này quá Nho ơi! suy nghĩ bậy bạ, chết cha sao mình lại nghĩ như vậy, thật là ngốc….”

Khung cảnh đó khiến trái tim nó lại lần nữa rung rinh “ Hôm nay chủ nhật, chắc anh ấy không có đi học thì phải, mà sao tim mình cứ đập hoài vậy ta?!”

Sau đó, bỗng dưng nó thấy nguyên đám từ xóm trên chạy xuống, con nít có, con gái chạc tuổi nó cũng có, và cả….thằng Tân bóng cũng có.

Nó lúynh quýnh chạy vào nhà, nếp sau cánh cửa để xem chuyện gì, nguyên đám càng kéo tới gần rồi từ từ dừng lại trước nhà nó, mà hình như không phải… nguyên đám dừng lại trước nhà anh đẹp trai của nó.

“ Trời, tụi nó đi đâu mà đông vậy, kéo lại nhà anh đẹp trai đó làm gì vậy ta”

– Thấy chưa, anh ấy kìa, anh ấy đang chơi với con mèo ó – thằng Tân bóng lấy tay xua xua vào chỗ anh ngồi

Cả đám hơn một chục đứa liền ồ lên

Một đứa con gái nói:

– Mày đồn không sai chút nào, anh ấy đẹp trai thiệt ó

– Trời ơi! đẹp trai thiệt ó – Một đứa con gái khác cũng nói theo

Mấy đứa con nít sáu, bảy tuổi cũng ùa theo nhí nhố.

Thằng Tân bóng lên tiếng:

– Ê! ê….nói nghe nghe chưa, chỉ xem cho biết theo, chớ đụng vào, anh ấy là của tao, tao đặt cọc òi

– Ủa, đặt cọc cái gì? – Một đứa con gái hỏi

– Mày ngu quá Linh, thì tóm lại tao là người phát hiện ra anh ấy đầu tiên, có nghĩa đó là quyền sở hửu của tao, hiểu chưa! hứ – Thằng Tân bóng nó như mọi ngày vừa nói vừa õng ẹo

– Mày nằm mơ đi con.. – Thằng con nít sáu tuổi nói

Cả đám cười ầm lên, thằng Tân bóng quát:

– Mày nói bậy nói bạ, tao tát vào mồm thối mày bây giờ

– Mày ngon thử coi!- Thằng con nít nói

Thằng Tân bóng không ngần ngại, nó ghét nhất những lời thách thức nên tát vào mặt thằng nhóc con đó một cái

Anh đẹp trai ấy trong nhà vô tình nhìn thấy nên xót xa bõ chú mèo con ra khỏi vòng tay của mình chạy ra nói

Cả đám trố mắt ra, khi thấy anh ấy đi ra

– Em làm gì đó, sao đánh bé này chứ! – Anh nói với thằng Tân

– Em có sao không? – Anh nâng niu vào má của đứa bé, khi đứa bé khóc òa

Anh liên tục giỗ giành, anh bảo đứa bé đừng khóc, và anh không ngại ôm đứa bé đó vào lòng, lấy tay dỗ dành vào lưng thật nhẹ nhàng “ nín đi, nín đi nhe, không sao đâu, nín nhe”

Sau một hồi lâu thằng bé đó mới chịu nín

Anh ra vẻ bực bội, hỏi Tân

– Sao em lại đánh bé?

Thằng Tân bóng tỏ vẻ sợ sệt, miệng nó run run vì nó biết đã làm mất điểm với người mà nó thích

– Dạ,….dạ….dạ…em…emm……em……… – Thằng Tân bóng liên tục lúng túng

– Nếu em muốn làm bạn với anh, thì đừng đánh trẻ nữa, anh rất yêu trẻ con nên anh không thể nào chấp nhận được việc này

– Dạ…..dạ…ạ…em xin lỗi anh – Thằng Tân bóng vừa ngạc nhiên vừa nói với vẻ sợ sệt

Lần đầu tiên thằng Tân bóng biết sợ một ai đó, với ba mẹ nó, nó còn chưa xem ra gì là khác, như thế có thể hiểu anh đẹp trai của nó có uy lực thế nào đối với trái tim nó.

– Không đâu, đừng xin lỗi anh, xin lỗi đứa bé này nè..

Nó liền quay sang, nhìn mặt thằng bé đó một cách ân hận rồi nói

– Xin lỗi mày

Thằng bé đó, bỗng dưng vui trở lại,liền nở nụ cười

Cả đám liền vui vẻ trở lại, anh đẹp trai đó cũng nở một nụ cười khiến cả đám phải ngất ngây

– Như vậy là được rồi, – Anh vui vẻ cười

Thằng bé hồi nãy nói với anh, tay nắm lấy tay anh lắc lư

– Anh cho em ăn kẹo đi!

Cả đám nghe vậy cũng ùa theo đòi ăn kẹo. Vì cả đám ít khi nào cầm được bánh kẹo để ăn, nhà bọn nó nghèo, ba mẹ đều là người lao động cực nhọc

Anh vẫn vui vẻ

– Hùh..được rồi..nhưng bây giờ trong nhà anh không có kẹo

Cả đám tỏ ra thất vọng,đứa thì bĩu môi, đứa thì lắc đầu

– Nhưng không sao, tối nay đi,chút nữa anh đi mua, tối nay lại nhà anh anh cho

Cả đám vui vẻ đồng ý và hứa sẽ tối nay chắc chắn lại đến

Trước khi về một đứa bé gái còn nói

– Anh ơi! anh đẹp trai quá à.

Anh nghe vậy liền cười một cái rồi xoa xoa đầu, anh cười thật tươi, một nụ cười thật sự…thật sự hốt hồn người khác.

– Anh cười cũng đẹp nữa giống như mấy anh trong phim vậy đó

– Cảm ơn em, thôi mấy em về đi

Nó đứng trong nhà ngó ra đường đi nãy giờ đã trông thấy hết, nó cảm thấy vui lắm khi chứng kiến được cảnh anh ôm đứa bé vào lòng, dỗ dành bảo đừng khóc, nó mới biết anh ấy rất yêu trẻ con, nó dường như muốn xúc động trước hành động cao đẹp của anh. Và triệu chứng trái tim nó lại đến, cứ rung rầm rầm khiến nó vô cùng thắc mắc….

Buổi chiều khỏang hai giờ, nó đang ngồi lặt rau ở sau bếp

Bỗng dưng thằng Nu bên nhà vào.

– Ủa, sao mày vào nhà tao được Nu?- nó hỏi

– Trời! nhà mày có ai khóa đâu mà không vô được, giao nhà cho mày riết rồi có ngày trộm đạo vào nhà mày hết. – thằng Nu ngồi xuống lặt rau tiếp

– Tại tao quên đó mà!

– Ê! dạo này tao thấy mày ở nhà hoài vậy? – Thằng Nu hỏi

– Ờ thì tao mệt trong người, ba mẹ cho tao nghĩ ở nhà

– Làm biếng thì có! – Thằng Nu bĩu môi

– Sao mày biết? hí hí – Nó cười hớn hở

– Cái triệu chứng này tao cũng có mà, hè hè

Một lát sau

– Ê Nu

– Gì?

– Ờ…tối nay cái anh….cái anh…bên nhà tao nè

– Sao hả?

– Đãi kẹo cho tụi thằng tân bóng ó!

– Trời, vậy hả, thằng bóng này lụ khụ vậy mà hay thiệt, dính rồi hả?

– Đâu có, hồi sáng nó bị một trận…..- Nó khóai chí

Nó kể lại câu chuyện cho thằng Nu nghe, thằng Nu tỏ vẻ khóai chí

– Há há….vừa vừa cho thằng đó…mà anh ấy cũng thương con nít quá he!

– Ùm, anh nói luôn mà.. ảnh nói ảnh rất thương con nít ó.

– Ừ! anh này chắc là người tốt rồi. – Thằng Nu nói

– Đúng rồi, anh ấy rất là dễ thương và tốt bụng

– Ê! – Thằng Nu khìu

– Gì?

– Dạo này tao thấy mày hơi quan tâm tới cái nhà bên đây rồi đó nha.

Nó hơi lúng túng

– Có gì đâu, hàng xóm mà..như mày nói đó. Tao chỉ vô tình nhìn thấy thôi!

– Vậy sao? – thằng Nu ra vẻ nghi ngờ thằng bạn mình

Một lát sau:

– Ê! tối nay mày qua bên nhà anh đó chơi đi, lấy kẹo ăn, hì hì – nó nói

– Tất nhiên rồi, mày cũng vậy mà

– Không, tối nay tao không qua đâu! – nó lắc tay

– Sao dạ, mày mới nói…..mày?

– Thôi, tao bận rồi.

Nó nói vậy nhưng trong lòng không phải vậy, nó rất muốn qua nhưng nó sợ…sợ cái gì đó. Nó rất muốn gặp anh ấy, nó rất muốn được trò chuyện cùng anh.

Tối đến, như mọi hôm, nó ăn cơm xong, phụ mẹ dọn dẹp rồi chạy ra cổng thì thấy cả đám đã nhí nhố đứng trước nhà anh. Nhà anh cũng có một thảm cỏ, cũng có một khỏang đường rộng đủ để tụi nó tấp nập mà đứng đợi.

Ít lâu sau anh đẹp trai của nó ra, nó lại bị run run khi thấy anh lần nữa, nó vội chạy vào nhà nấp ngay cái cửa quen thuộc..để đứng nghe và nhìn cho rõ những hành động của anh, nó nhìn thấy anh mở cổng bước ra, thân hình anh thật cao to, mặc một chiếc quần jean, cái áo thun mỏng mỏng..trông thật dễ thương và vô cùng đẹp trai, đẹp trai nhất trong mắt nó..nó cũng không thể nào quên được ánh mắt dịu dàng và gương mặt trắng sáng của anh.

– Mấy em đến đúng hẹn quá he? – Anh cầm nguyên bọc kẹo to tướng ra

Cả đám réo rít lên chào anh.

Anh nở nụ cười thật tươi rồi phát kẹo cho nguyên đám.Chưa kịp đưa tới tay, cả đám đã giật từ tay anh nhưng anh vẫn vui vẻ như không có gì. Cả đám liền tranh giành với nhau,xé kẹo ra, vỏ kẹo nghe xẹt xẹt, xong tụi nó ăn tóm tắt khen ngon.

Cả đám vừa ăn xong thì thằng Nu ra

– Trời ơi, phần em đâu anh?

Cả đám hướng về thằng Nu, Anh đẹp trai ấy gãi đầu

– Sao em không ra sớm, anh quên em mất… anh…!!

– Thôi, em thấy anh kì lắm nhe. Cho mấy đưá này không cho em, em ghanh tỵ rồi đó

– Thôi anh xin lỗi em nha Nu, thật sự……

– Thôi em giỡn mà, hôm nào cho em lại một bọc là được rồi – thằng Nu vui vẻ cắt ngang lời anh

Anh ấy vẫn cười một nụ cười đẹp và nói

– Vậy tốt quá

Rồi cả đám cùng nhau nói chuyện cùng anh, không khí rất vui vẻ. Anh ấy rất thân thiện, cởi mở như một người hàng xóm từ lâu

Nó, Nó đứng trong đấy, vẫn cánh cửa đấy mà ngó ra, trong bụng cứ cồn cào lên, Nó rất muốn ra chung vui cùng mọi người nhưng Nó sợ cái gì đó không nói ra lời được.

– Sấp nhỏ đâu, về ngủ – Chưa đầy tám giờ tối mà mẹ mấy đứa xóm trên kêu réo về ngủ

Tụi nó đứa nào đứa nấy nhanh chóng chào anh rồi chạy về vì sợ mẹ la

– Thưa anh em về – Những câu nói được phát ra

Thằng Nu tỏ ra bất ngờ vì nguyên đám này hôm nay sao ngoan quá, mọi thường bọn này rất cà-lanh, không ngoan ngõan như thế này đâu, phải chăng anh ấy có ma lực?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv