Chung quy cũng vì một cái lời hứa từ bảy năm xa xưa trước kia mà khiến hắn trong lòng rơi lệ, ôm mặt đau khổ. Sau khi đi ngao du tứ hải khắp bốn phương trở về, liền xuất hiện một cái tiểu quỷ cần nhận nuôi. Hắn vốn nghĩ cái tiểu quỷ này chỉ là một hòn đá thô sơ, cũng chẳng làm được công cốc gì nhưng chẳng ngờ đến cư nhiên đây lại là một viên ngọc thô, điều cần làm là phải mài giũa cho nó sáng bóng để phát huy được vẻ đẹp của mình. Vì thế, hắn đã đưa ra quyết định chính là mài giũa viên ngọc thô này thành viên ngọc quý!
Nếu nói về kết quả, quả thực hắn chẳng muốn nhắc đến, nó đáng sợ, rất đáng sợ. Hắn mới ngu ngốc tự lấy đá đập vào chân mình, còn tự dồn bản thân vào đường cùng ngõ cụt. Hắn tuy trên danh nghĩa là nghĩa phụ của nàng nhưng dù gì cũng không cùng huyết thống, mà điều quan trọng nhất… Hắn là nam nhân! Nam chủ thầm than: Việc bản thân đã không làm thì thôi, đã làm phải liền là tốt nhất. Hắn thân là nghĩa phụ đệ nhất thiên hạ, nuôi dạy tiểu nữ tử tuyệt mỹ bậc nhất rồi phó thác cho cho nam nhân trách nhiệm nhất thiên hạ. Chỉ là… trách nhiệm nhất, chẳng phải là nói chính hắn sao?
Nữ chủ thầm oán: Từ đâu chui ra một tên cổ hủ làm nghĩa phụ của nàng khiến nàng uất ức trong lòng nhưng cho bữa ăn ngon chút mặt mũi, nên miễn cưỡng chấp nhận vậy. Chỉ là… cái lão gia hỏa này lại dám cùng tú bà ở thanh lâu có một chân? Nàng nhịn đủ rồi, để xem nàng trừng trị như thế nào! Mời các bạn theo dõi tác phẩm Nghĩa Phụ Khó Làm!
Bình luận truyện