Có người bảo nếu bạn thích "nắng" bạn chính là hòa nhã, dễ gần. Nếu bạn thích "mưa" thì bạn thích sự yên lặng và đắm chìm suy tư trong nó. Nhưng bạn biết không dẫu cho thích nắng hay mưa cũng không nói hết được con người mình. Cũng như việc bạn sẽ gặp được rất nhiều con người trong thế giới này, trải qua nhiều mối quan hệ. Nhưng để tìm được một màu nắng hay mưa thì rất khó.
Tôi cũng vậy, tôi còn nhớ ngày tôi gặp anh là một ngày nắng. Nắng từ đôi mắt, từ nụ cười và trong từng cử chỉ khiến tôi mê mệt chỉ muốn đứng yên một chỗ, mặc cho mặt trời thiêu đốt. Tôi đã nghĩ bản thân mình giống như con thiêu thân lao đầu vào lửa nóng, cũng giống như gặp anh khiến cuộc đời tôi không còn như trước nữa. Mọi thứ dường như bị đảo lộn, và anh chính là thế giới mới của tôi. Ai không có ước mơ và nếu ước mơ đó vì một người, cũng chẳng có gì là lạ. Đến khi bạn biết yêu một người, bạn hẳn sẽ thấu hiểu được cái gọi là cảm xúc điều khiển lý trí.
Bình luận truyện