Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 181: Cảm giác tử vong




Cửu U Bạch Hổ vốn là thiên giai ma thú, thực lực so sánh so sánh với Hàn Phong cao hơn không ít, bây giờ còn được cường hóa gấp ba lần, lực lượng như vậy Hàn Phong đã không thể nào đối phó nổi.
 
Bước vào cảnh giới thiên giai, trong phiến đại lục này cũng không có nhiều người vì vậy chỉ cần bước vào cảnh giới thiên giai liền được thế nhân kính ngưỡng.
 
Nhưng Hàn Phong hiểu được không phải cứ tiến nhập vào cảnh giới thiên giai có nghĩa là đã trở nên vô địch, phải biết rằng thiên giai cũng chỉ là một cảnh giới trong con đường tu luyện mà thôi. Trong cảnh giới thiên giai còn chia ra nhiều cảnh giới nhỏ, cao thấp mạnh yếu phân biệt rõ ràng.
 
Ví dụ như Bố Lôi Địch, đấu khí của lão và Phí lão đều là thiên giai tam phẩm nhưng nếu sinh tử chiến đấu thì khẳng định rằng Phí lão không phải là đối thủ của Bố Lôi Địch.
 
Đây cũng là điều khác biệt giữa thiên giai và các cấp độ khác. Bởi vì sau khi tiến nhập thiên giai, muốn đột phá tiến lên một bước cực kỳ khó khăn và cũng vì vậy mỗi lần cường giả thiên giai tiến cấp thì lực lượng cũng tăng lên vô cùng to lớn.
 
Ví dụ như Hàn Phong có thể sử dụng lực lượng nhân giai nhị phẩm khiêu chiến vượt cấp với nhân giai cửu phẩm thậm chí là địa giai nhưng khi tiến vào thiên giai muốn vượt cấp khiêu chến gần như là không có khả năng, dù có cũng chỉ là một phần vạn.
 
Khụ, khụ.
 
Bị một đòn nghiêm trọng, toàn thân khí lực Hàn Phong giống như bị rút hết, hai mắt không nhìn rõ, đại não đau đớn như bị kim chích.
 
- Lẽ nào đây là cảm giác tử vong ?
 
Trong đầu Hàn Phong chỉ còn suy nghĩ như vậy. Bây giờ xung quanh hắn dường như an tĩnh lại không còn bất kỳ tiếng động nào nữa, Hàn Phong dần mất đi cảm giác.
 
Thời gian đối với Hư Linh Huyễn Cảnh cũng không có quá nhiều ý nghĩa. Không biết trải qua bao lâu, đột nhiên trong vô tận hư không truyền đến một tiếng kêu thống khổ.
 
AAAAA…
 
Theo thanh âm tê tâm liệt phế phát ra, ngay sau đó một đạo thân ảnh xuất hiện giữa hư không.
 
-Vừa rồi … cảm giác vừa rồi …
 
Hàn Phong một tay đặt lên vị trí trái tim một tay ôm lấy đầu không ngừng thở hổn hển, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu không ngừng lăn xuống.
 
Sau khi sờ một hồi khắp người mình, ánh mắt Hàn Phong dần trở nên kinh ngạc.
 
- Hư Linh Huyễn Cảnh này thật là đáng sợ.
 
Trong lòng Hàn Phong vẫn còn cảm giác sợ hãi.
 
- Không ngờ vừa rồi ta đã "chết" một lần,
 
Gương mặt Hàn Phong dần trở nên tái nhợt, dần dần hắn không ngừng được cười khổ, cảm khái:
 
- Loại cảm giác tử vong chân thật đến đáng sợ.
 
Đúng lúc này Hàn Phong dường như cảm nhận được điều gì đó đột nhiên ngầng đầu lên, hướng lên nhìn về phía xa xa.
 
Lập tức có một thân ảnh màu trắng xuất hiện trong tầm mắt hắn. Thấy thân ảnh đó con ngươi Hàn Phong chợt co rút lại, biểu tình giống như vừa nuốt bọ xít vậy.
 
- Chết tiệt, Hư Linh Huyễn Cảnh quả thật là biến thái, cho dù có "chết" cũng không buông tha.
 
Hàn Phong thấp giọng chửi thề một câu.
 
Bóng trắng đó chính là kẻ vừa mới "giết" Hàn Phong " Cửu U Bạch Hổ.
 
Lúc này Cửu U Bạch Hổ hơi gầm nhẹ một tiếng, hai con mắt như hai quả chuông đồng, tản ra lục quang. Tử khí tức trên người nó Hàn Phong có thể cảm nhận được thực lực của nó không hề khác trước.
 
Một cỗ khí tức kinh khủng.
 
Hàn Phong nắm chặt hai bàn tay lại, hơi cảm nhận một chút hắn biết mình đã khôi phục lại toàn bộ sức mạnh. Hai mắt Hàn Phong cảnh giác nhìn Cửu U Bạch Hổ, Hàn Phong không chút do dự liều mạng dẫn động đấu khí lao thẳng về phía Cửu U Bạch Hổ.
 
Dù biết rằng không phải là đối thủ của Cửu U Bạch Hổ thế nhưng Hàn Phong không muốn nếm thử cảm giác "tử vong" lần nữa.
 
Nếu như một người chết đi đương nhiên là không có cảm giác về tử vong thế nhưng ở bên trong Hư Linh Huyễn Cảnh này không chỉ có thể cảm nhận được sự thống khổ vô tận do tử vong đưa đến mà còn "bắt" hắn phải liên tục cảm nạận.
 
Có lẽ bởi vì bốn trăm năm ma luyện nên từ lâu Hàn Phong đã không màng đến sinh tử nhưng bây giờ hắn biết rõ lần tử vong vừa rồi tuy không ảnh hưởng gì đến thân thể của hắn nhưng lại tạo thành thương tổn cực lớn đối với tinh thần. Chỉ cần thân thể hắn bất diệt thì trong Hư Linh Huyễn Cảnh tinh thần hắn có thể bị "giết" hàng trăm nghìn lần.
 
Đương nhiên nếu như tinh thần hắn không thể nào chịu đựng nổi áp lực cực lớn này thì sau khi tinh thần hắn bị tan vỡ cũng là lúc hắn bị truyền tống ra bên ngoài tránh cho việc bị dằn vặt bởi cảm giác tử vong.
 
Chẳng qua điều đáng tiếc là năng lực chịu đựng của tinh thần Hàn Phong đã được rèn luyện đến mực cực kỳ cao độ. Tuy rằng tinh thần đang bị công kích hết sức thống khổ nhưng hắn vẫn có thể chịu đựng không đến nỗi bị hình thần tan vỡ.
 
Rống!
 
Hàn Phong đang suy nghĩ về vấn đề tử vong thì bên kia Cửu U Bạch Hổ cũng không quản Hàn Phong đang nghĩ gì. Bốn chân Cửu U Bạch Hổ súc thế rồi đột nhiên bật mạnh, thân hình bạo khởi, một chiêu hổ đói vồ mồi tung ra. Thân hình khổng lồ Cửu U Bạch Hổ nhất thời biến thành một đạo tàn ảnh lao về phía Hàn Phong.
 
Cảm thụ khí tức của Cửu U Bạch Hổ vượt xa bản thân mình, Hàn Phong tự nhiên không dám khinh thường, vận khởi toàn bộ đấu khí, nhanh chóng tránh né.
 
Hàn Phong đã vận chuyển Thốn Ảnh đến mức tận cùng. Có lẽ vì không muốn cảm nhận sự thống khổ của cảm giác tử vong lần nữa nên Hàn Phong tựa hồ đã vận xuất toàn bộ tiềm lực bản thân, dường như tốc độ hắn còn nhanh hơn vài phần so với trước đây.
 
Tuy rằng tốc độ không đề thăng lên bao nhiêu nhưng cũng có thể miễn cưỡng theo kịp Cửu U Bạch Hổ. Phát hiện ra điều này trong lòng Hàn Phong nhịn không được hưng phấn nhưng hắn cũng nhanh chóng tỉnh táo lại chuyên tâm đối phó với đối thủ trước mặt.
 
Oanh!
 
Ba!
 
Từng tiếng nổ không ngừng vang lên, trải qua quá trình ác đấu Hàn Phong lại một lần "đo đất", toàn thân không còn chỗ nào hoàn hảo.
 
Tuy nhiên lần này Cửu U Bạch Hổ không còn được hoàn hảo như ban đầu, trên người nó cũng lộ ra nhiều vết thương.
 
Phốc!
 
Lại là một chiêu thức như cũ, Cửu U Bạch Hổ tung một trảo "kết thúc sinh mạng" Hàn Phong.
 
Một lát sau Hàn Phong lại khôi phục như ban đầu, lại một cỗ đau đớn từ trong tinh thần tràn ra.
 
Lại tiếp tục như cũ Hàn Phong bị Cửu U Bạch Hổ "giết chết"
 
Tê!
 
Hàn Phong cố gắng chịu đựng tất cả thống khổ mà bản thân phải chịu. Hắn cười khổ nhìn đối thủ cường đại trước mặt. Tuy rằng Thốn Ảnh của hắn vừa đề thăng lên một chút nhưng so về lực lượng nhục thân vẫn còn khoảng cách khá xa so với Cửu U Bạch Hổ, cuối cùng tự nhiên là hắn lại thất bại.
 
Bây giờ Hàn Phong mới hiểu một điều, đôi khi tâm trí quá mức cường nganh không phải là một chuyệt tốt, giá như trạng thái tinh thần của hắn yếu một chút nói không chừng hắn không còn phải chịu sự tra tấn về tinh thần thế này nữa. Hiện tại đối với hắn hôn mê là một niềm ước mong xa xỉ, chỉ có hôn mê hắn mới được truyền tống ra ngoài đâu có phải như hiện tại liên tục chịu sự đau đớn của tử vong.
 
Thời gian dần trôi qua, Hàn Phong cũng không nhớ mình đã ở trong Hư Linh Huyễn Cảnh bao nhiêu lâu, cũng không nhớ mình đã bị "giết chết" bao nhiêu lần nữa.
 
Hiện tại với khả năng của hắn chỉ là cố gắng tranh thủ sống lâu thêm một chút, tranh thủ "cắn trả" lại miếng tránh cho số lần "tử vong" nhiều hơn.
 
Đã có lần Hàn Phong thử bỏ qua chống cự liên tục bị hổ trảo xé nát mười lần. Thế nhưng mười lần chịu đau đớn do thân thể bị xé nát nhưng cũng không thể làm tinh thần Hàn Phong tan vỡ.
 
Kể tứ lúc đó Hàn Phong cũng buông tha phương pháp này chỉ có thể cố gắng chống đỡ được tí nào hay tí đó, không ngừng chiến đấu với Cửu U Bạch Hổ.
 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv