*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor☘️: Lãnh Sam.
Ánh mắt Ngôn Tuyết dại ra nhìn Sở Hạ, lại nhìn nhìn cửa phòng bị gắt gao đóng lại.
Rốt cuộc cũng ý thức được, những người đó đã bị ngăn cách ở bên ngoài.
Cô ta chớp chớp mắt, nước mắt lạch cạch lạch cạch rơi xuống.
Khóc phá lệ thương tâm.
Sắc mặt Sở Hạ xanh mét sửa sang lại một chút quần áo của mình.
Thật mau đã bị tiếng khóc của Ngôn Tuyết chọc đến mười phần phiền lòng, hắn tức giận trách cứ một câu, " Khóc cái gì! Trước hết nghĩ xem tiếp theo cần làm thế nào đi chứ!"
Ngôn Tuyết một bên lau nước mắt, một bên ngước mắt nhìn hắn.
" Anh hung dữ cái gì? Liền cái việc nhỏ như vậy còn không làm xong, còn có mặt mũi trách cứ tôi?"
Sở Hạ, "......"
" Cô mẹ nó có bệnh a! Nếu không phải cô ra chủ ý, hiện tại tôi có rơi xuống một bước như thế này không?"
Sở Hạ hận không thể bóp chết Ngôn Tuyết.
Đều do cô ta!
Cái chủ ý rác rưởi đó!
Ngôn Tuyết ngay lập tức cũng nổi giận, cô ta phẫn nộ trợn lên, " Sở Hạ, anh có tư cách gì mà trách tôi? Là anh muốn nhấc lên quan hệ với Ngôn Linh, hiện tại chúng ta bị tính kế, ai cũng chạy không thoát!"
Sở Hạ bị những lời này làm tức đến chẳng nói thêm câu nào, cúi đầu yên lặng nghĩ cách.
Như vậy, càng làm Ngôn Tuyết nổi điên hơn.
Cô ta biết Sở Hạ đối với Ngôn Linh vẫn luôn nhớ mãi không quên, cho nên tối hôm qua, cố ý nói với Sở Hạ, chỉ cần Sở Hạ vào ký túc xá nữ, lại nói vài câu lời hay với Ngôn Linh, để Ngôn Linh nhận một chút thiệt tình của hắn, chuyện này sẽ có chuyển biến tốt đẹp.
Đương nhiên, cô ta có thể phối hợp với hắn, nhưng tiền đề là, hắn cần phải giúp cô ta, cùng nhau hủy hoại thanh danh Ngôn Linh.
Đến nỗi hủy hoại Ngôn Linh bằng cách nào, cô ta thật ra không nói cho Sở Hạ biết.
Nhưng kết quả......
Mẹ nó sau khi Sở Hạ chui vào phòng Ngôn Linh, Ngôn Linh cư nhiên không ở trong phòng ngủ?
Ngôn Tuyết kêu hắn ở đằng kia chờ một lát.
Nào biết, cô ta vừa mở mắt ra lần nữa, lại thấy chính mình cùng Sở Hạ nằm ở bên nhau!
Sau đó, hai người bọn họ không thể hiểu được bị người phát hiện.
Nhưng đây rõ ràng là phương pháp cô ta nghĩ ra để hủy hoại thanh danh Ngôn Linh...... Ai cũng không biết.
Cô ta cũng không hề nói với bất kỳ người nào......
Ngôn Tuyết đột nhiên rùng mình một, cả người không biết làm sao co rúm lại.
Hiện tại phải làm cái gì bây giờ?
Nhiều người nhìn thấy như vậy, cô ta còn có thể giải thích rõ ràng sao?
Đem tất cả việc này đều đẩy lên trên người Sở Hạ?
Không, vạn nhất hắn ta chó cùng rứt giậu, đem cô ta kéo xuống nước thì phải làm thế nào?
Dù sao nơi này cũng là ký túc xá nữ, thanh danh Sở Hạ khẳng định đã tiêu tùng, nếu Sở Hạ không quan tâm mà đem sự việc ăn vạ đến cô ta, vậy.....
Tựa hồ trước mắt, căn bản là tìm không ra một cái biện pháp nào để giải thích việc này.
Cô ta còn không thể chọc giận Sở Hạ.
"....." Ngôn Tuyết gấp đến độ xoay quanh, cuối cùng đáng thương hề hề nhìn Sở Hạ, duỗi tay kéo kéo quần áo hắn, nhỏ giọng nói, " Sở Hạ, chúng ta, chúng ta làm sao bây giờ a?"
Sở Hạ một phen đẩy tay cô ta ra, sắc mặt nan kham, " Câm miệng! Để tôi suy nghĩ......"
Hắn làm sao biết được sự việc sẽ nháo đến mức này?
Đặc biệt, hắn còn ở ký túc xá nữ ngây người một đêm.
Hắn duỗi tay đè đè huyệt thái dương, "......" Mẹ nó, rốt cuộc là ai hạ thuốc hắn?
Bằng không, hắn làm sao có thể ngủ trên giường một đêm?
Đột nhiên, tầm mắt hắn dừng trên người Ngôn Tuyết.
Hắn không hiểu được tự nhiên ngủ một đêm, vậy Ngôn Tuyết thì sao?
Sở Hạ cuống quít lôi kéo cô ta, hỏi đại khái một chút tình huống.
Lúc này mới phát hiện, ký ức của bọn họ đều dừng lại ở cùng một thời điểm.
Đó chính là lúc hắn phát hiện Ngôn Linh không ở phòng ngủ, hắn gửi tin tức cho Ngôn tuyết, sau đó cô ta bảo hắn chờ một lát......
Sau lúc này, hai người không nhớ rõ cái gì nữa.
Cùng lúc đó, bên ngoài hành lang tiếng bước chân cùng tiếng thét chói tai, cũng càng ngày càng rõ ràng.
Tựa hồ, so với lúc trước, người vây xem bây giờ còn đông hơn.
___
Mọi người ơi, mình quay lại rồi đây!!! Dạo này bận đi làm kiếm ít money mua dụng cụ cho năm học mới aaa~~~
Các tiểu khả ái đừng quên mình nhaaa, hôm nay cũng là sinh nhật mình đó~?