Hôm nay Lâm Vĩnh Gia đọc tờ hướng dẫn lắp ráp căn nhà búp bê, là một người từ nhỏ đã dốt khoa học và công nghệ, cậu nhìn bản hướng dẫn sơ đồ mạch điện liền thấy chóng mặt, nhưng nếu đèn chưa lắp xong thì cũng không thể bố trí những cái khác.
Lâm Vĩnh Gia cắn bút, sơ đồ mạch điện trên tờ hướng dẫn đã bị cậu vẽ nháp đến mờ mịt, nhưng bóng đèn trong căn nhà vẫn chẳng sáng.
“Sao lại khó thế cơ chứ, đây là đồ chơi cho trẻ con thật đấy à.” Lâm Vĩnh Gia nhìn lại trên hộp ghi đề cử cho trẻ từ 12 tuổi trở lên, cậu lại lấy cây bút trong miệng vẽ linh tinh lên giấy.
Lâm Vĩnh Gia chuẩn bị thử nốt lần cuối cùng, tiếng chuông điện thoại vang lên.
“Alo, chị Lâm, có chuyện gì thế ạ?”
“Em đang không bận ạ.” Lâm Vĩnh Gia đặt bóng đèn nhỏ mới lắp được một nửa sang bên cạnh, chuẩn bị buổi tối xin Mục Cao Cách giúp đỡ.
Suất diễn của Lâm Vĩnh Gia trong bộ phim vườn trường kia cơ bản đã quay xong rồi, nên cậu cũng trở lại phim trường, mà tổ đạo diễn điều chỉnh kịch bản, phát hiện có mấy cảnh phải quay bổ sung, liền bảo chị Lâm tỷ liên hệ Lâm Vĩnh Gia.
Lúc Lâm Vĩnh Gia không tình nguyện mà đến phim trường phát hiện mọi người đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn. Khi cậu đi qua, mọi người đều xoay đầu tốp năm tốp ba làm bộ nói chuyện phiếm, Lâm Vĩnh Gia theo bản năng nhìn nhìn cổ mình, không lộ dấu hôn, lúc ra cửa cậu lấy kem che khuyết điểm đè lên rồi.
Lâm Vĩnh Gia thấy bản thân không có gì không ổn, thế là mặc kệ nhóm người, đi vào phòng hóa trang, bên trong có mấy diễn viên.
“Tôn Vận, Hứa Thanh Như đã lâu không thấy! Tôi có mang trà sữa này.”
Tuy cậu không định làm khó Hứa Thanh Như, nhưng là đưa anh ta một ly trà sữa làm anh hơi chút béo một chút, chuyện này đã khiến Lâm Vĩnh Gia vui lòng lắm rồi. Rốt cuộc nếu nam chính trở nên béo, chắc chắn khí chất thanh lãnh sẽ suy giảm. Dù biết sẽ không béo thêm là bao, nhưng có thể khiến kế hoạch tập thể hình của Hứa Thanh Như thêm một chút gánh nặng cũng tốt!
Cực kỳ xảo quyệt.
“Xin chào, cảm ơn.” Vẻ mặt Hứa Thanh Như vẫn lạnh lùng như thường lệ, nhận ly trà sữa rồi nói cảm ơn. Tôn vận thì cúi đầu không chịu nói chuyện cùng Lâm Vĩnh Gia.
“Tôn Vận?” Trực giác Lâm Vĩnh Gia kêu không ổn, cậu quơ quơ trà sữa trong tay, bao nilon phát ra tiếng sột soạt.
“Cảm ơn.” Tôn Vận ngó ngang ngó dọc không dám nhìn Lâm Vĩnh Gia, nam phụ số 2 trong phòng hóa trang im lặng cười khinh thường.
Lâm Vĩnh Gia chán ghét bầu không khí nham hiểm như vậy, cậu quay đầu về phía nam số 2 “Hừ” một tiếng.
Lâm Vĩnh Gia vốn không người nhịn nhục, hơn nữa hai ngày nay Mục Cao Cách ở bên chiều chuộng cậu hết mực, sao cậu có thể chịu được bị người khác cười nhạo.
Nam số 2 cũng là người nóng tính, đứng lên còn cao hơn Lâm Vĩnh Gia một cái đầu: “Có người bị bao dưỡng mà còn không biết xấu hổ, đoàn phim sao lại có loại người như này?”
Đây là bộ phim kinh phí thấp, đạo diễn mới năm ngoái đoạt giải đạo diễn mới triển vọng, mới bắt đầu sự nghiệp, tâm cao khí ngạo, cũng không muốn đùi vàng gì hết.
Lâm Vĩnh Gia nhận được kịch bản là vì nhà làm phim thấy nhân vật không quan trọng nên trộm nhét vào.
Vì thế đa số diễn viên đều dựa vào thực lực tiến vào, vốn đã chẳng ưa gì Lâm Vĩnh Gia phải quay đi quay lại vô số lần, đã thế còn phát hiện cậu sau lưng có kim chủ, một số người mất nhiều năm mới được diễn một vai bé trong phim này cảm thấy không cân bằng.
Lâm Vĩnh Gia tuy rất muốn biết ai lan truyền tin này, nhưng nếu lúc này hỏi là ai nói tôi bị bao dưỡng thì trông có vẻ yếu đuối, hơn nữa cậu cũng không định phủ nhận chuyện này, sự thật rành rành cần gì phải lấp liếm.
Nhưng Lâm Vĩnh Gia không biết phải đáp sao cho có khí thế thì tức khắc cảm thấy tức giận.
“Đừng cãi nhau nữa. Mau đi trang điểm đi, sắp phải quay rồi.” Hứa Thanh Như cau mày ngắt lời hai người khắc khẩu, cũng nhờ anh sáng nam chính, người kia chỉ tức tối mấp máy miệng, không nói thêm gì nữa.
Lâm Vĩnh Gia tự soạn sẵn bản nháp đối phó cho lần sau rồi ngoan ngoãn ngồi yên để chuyên viên trang điểm làm việc, tự nhủ mình không tức giận, tức giận sẽ khiến da xấu đi.
Chờ đi đến khi ra trường quay, Lâm Vĩnh Gia cảm giác được đại khái toàn bộ đoàn làm phim đều đã biết việc mình bị bao dưỡng.
Một số người lộ vẻ khinh thường, một số người vẻ mặt lấy lòng, còn có một số người khác ấy vậy mà mang theo vẻ mặt nóng lòng muốn thử, Lâm Vĩnh Gia đã ổn định cảm xúc giờ lại bị làm cho bực mình.
Vẻ mặt khinh thường, Lâm Vĩnh Gia cũng không ghét bọn họ, lựa chọn bất đồng mà thôi, bọn họ những giới hạn vững vàng, Lâm Vĩnh Gia rất bội phục, cho dù khinh thường cũng có mà ghen ghét vì cầu mà không được cũng có, nhưng đây dù sao cũng là chuyện thường tình, Lâm Vĩnh Gia sẽ chỉ không đi cùng họ tiếp xúc mà thôi.
Vẻ mặt lấy lòng, là một kiểu sinh tồn khác, Lâm Vĩnh Gia cũng không khinh thường họ, ai mà không bị áp lực cuộc sống cơ chứ. Chẳng qua Lâm Vĩnh Gia là một thanh niên có lý tưởng, vẫn rất muốn biện giải một chút, tui không phải cầu danh lợi, tui là vì tình yêu mới muốn được bao dưỡng á!
Nhưng những người nóng lòng muốn thử, rõ ràng là đang mơ ước Mục Cao Cách của cậu, cái này Lâm Vĩnh Gia không thể nhẫn nhịn được. Mục Cao Cách tâm khẩu bất nhấ, Mục Cao Cách miệng dao găm tim đậu hũ, Mục Cao Cách mua cho cậu nhà búp bê, Mục Cao Cách, đây không phải Mục Cao Cách cậu hằng si mê trong tiểu thuyết, mà là Mục Cao Cách mà Lâm Vĩnh Gia cậu chân thành yêu thương trong hiện thực.
Loại chuyện cướp chồng này, Lâm Vĩnh Gia tuyệt đối không thể nhịn!
Lâm Vĩnh Gia cần cù bù thông minh, lấy sự kiên trì bù kỹ năng diễn xuất bằng không để tỏa sáng trước ống kính, thần thái ăn đứt mấy diễn viên nhỏ dám mơ ước Mục Cao Cách.
Đến giờ giải lao, Lâm Vĩnh Gia nhìn camera giám sát của đạo diễn, vui vẻ rạo rực cảm thán bản thân đúng là có thiên phú diễn xuất.
Điện thoại của cậu đột nhiên vang lên
“Alo, anh Mục ạ?”
“Em đang ở phòng tập gym à? Lát anh tan làm thuận tiện tới đón em nhé?” Từ lúc bước ra khỏi phòng tập gym hôm đó, Mục Cao Cách liền nhanh như chớp làm cho Lâm Vĩnh Gia một chiếc thẻ tập ở phòng tập gần công ty anh.
“Em hôm nay không có đi gym, còn đang ở trường quay bổ sung mấy cảnh nữa nè.” Nhận được điện thoại của Mục Cao Cách, Lâm Vĩnh Gia trong lòng ngọt ngào, Lâm Vĩnh Gia cảm giác gần đây Mục Cao Cách càng ngày càng quan tâm cậu, này có phải ý là Mục Cao Cách cũng đang càng ngày càng thích mình không?
“Thế anh lát nữa tới phim trường xem em nhé?” Mục Cao Cách mới nhìn thấy ảnh Lâm Vĩnh Gia phục trang diễn gửi mình chứ chưa từng đến phim trường, anh thật ra muốn nhìn thử dáng vẻ Lâm Vĩnh Gia ở phim trường sẽ như thế nào.
“Không cần!” Lâm Vĩnh Gia tưởng tượng cảnh Mục Cao Cách đến phim trường, những kẻ "nóng lòng muốn thử" liền có cơ hội tiếp cận Mục Cao Cách, cả người lập tức thấy sốt ruột.
Không ngờ Lâm Vĩnh Gia sẽ phản ứng mạnh như vậy, Mục Cao Cách tưởng Lâm Vĩnh Gia sợ thân phận bị bao dưỡng của mình bại lộ: “Không cho anh tới thật à?”
" Anh đừng tới, em sắp quay xong rồi, đạo diễn gọi em, em đi đây, moah moah!” Lâm Vĩnh Gia nhanh chóng cúp điện thoại, Mục Cao Cách nhìn chằm chằm điện thoại mình.
Bé Gây Rối càng không cho anh đi, anh càng muốn đi.
Phân cảnh tiếp theo, Lâm Vĩnh Gia đối diễn với nam hai Từ Chính Thành, thật ra lúc này Từ Chính Thành đã thấy hơi hối hận, sở dĩ vừa rồi ở phòng hóa trang cãi nhau với Lâm Vĩnh Gia là vì do nhất thời bất bình, hơn thế hắn không nghĩ tới Lâm Vĩnh Gia sẽ chửi lại hắn ta sau khi bị cười nhạo, người bình thường không phải đều nén giận sao?
Từ Chính Thành sợ bị Lâm Vĩnh Gia nhắm vào nên quá trình quay vẫn luôn thất thần, cảnh này nam số 2 hẹn nam số N gặp mặt ở cái hồ cạnh trường học, hắn không muốn nhìn thấy nam nữ chính tình cảm càng ngày càng tốt, nên bỗng dưng muốn nói với nam số N chuyện nữ chính hồi trước rất thích cậu.
“Anh biết không, thật ra……”
“Cẩn thận.”
Từ Chính Thành lỡ đãng suýt rơi xuống hồ, Lâm Vĩnh Gia nhanh tay kéo hắn lên.
“Cut, Từ Chính Thành cậu sao thế.” Đạo diễn cách đó không xa không kiên nhẫn hét lên, sắp xếp quay lại lần nữa.
Từ Chính Thành được Lâm Vĩnh Gia kéo lên cảm thấy may mắn vỗ ngực, đương thân thể khuynh đảo thời điểm, hắn không kịp phản ứng, thậm chí đã làm tốt tài tiến trong hồ chuẩn bị, nhưng là hắn không nghĩ tới chính là Lâm Vĩnh Gia cư nhiên sẽ ra tay kéo hắn một phen.
“Cảm ơn.” Từ Chính Thành có chút biệt ngại ngùng nói.
Lâm Vĩnh Gia xoay xoay cổ tay của mình: “Sao anh nặng vậy chứ.”
Cũng may mấy ngày nay cậu thường cùng Mục Cao Cách đi phòng tập thể hình, neuea không có khi còn bị Từ Chính Thành kéo xuống nước luôn.
“Cậu……” Từ Chính Thành tưởng Lâm Vĩnh Gia sẽ chế nhạo mình, nhưng không ngờ cậu sẽ nói vậy.
“Được rồi, diễn viên vào chỗ, các bộ phận chú ý……” Đạo diễn cầm loa hô lên, hai người trở về vị trí bắt đầu, chuẩn bị quay lần nữa.
Đến khi quay xong cảnh này, đạo diễn hô “Cut” thời điểm, Từ Chính Thành đột nhiên cảm thấy tuy rằng hồi trước hắn cực kỳ ghét mấy tên đàn ông ẻo lả, nhưng kiểu như Lâm Vĩnh Gia vẫn có thể chấp nhận được.
Lâm Vĩnh Gia chẳng biết diễn biến tâm lí của hắn ta, trong thế giới này cậu chỉ để tâm mỗi mình Mục Cao Cách, miễn cưỡng thêm chút thì có nam chính trong tiểu thuyết gốc, Hứa Thanh Như và Đoạn Lẫm.
Hiện giờ cậu đang vui vẻ rạo rực cùng tôn vận quay bổ sung một cảnh, muốn quay nhanh nhanh cho xong còn chạy về lắp nhà búp bê cùng Mục Cao Cách.
“Cut, Lâm Vĩnh Gia, chú ý khống chế biểu cảm, cậu vui vẻ như thế làm gì, cậu đang cùng xác nhận tình cảm của nữ chính.” Đạo diễn kêu tạm ngừng diễn xuất của Lâm Vĩnh Gia.
“Xin lỗi, tôi sẽ chú ý.” Lâm Vĩnh Gia xin lỗi tới đạo diễn, xoa xoa mặt của mình, nhắc nhở bản thân kiểm soát tốt biểu cảm.
“Ngại quá, vất vả cô diễn lại cùng tôi thêm lần nữa, tôi bảo đảm lần này có thể làm tốt!” Lâm Vĩnh Gia lại xin lỗi Tôn Vận, cảnh này là nam số N nghe nói nữ chính thích mình, cảm thấy nữ chính rất đáng yêu, tỏ vẻ muốn cô làm bạn gái mình, nữ chính rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
“Em không cần sốt ruột trả lời vấn đề này, anh biết là anh quá đột ngột.” Lâm Vĩnh Gia rất cố gắng diễn nhân vật này, mỗi tội kỹ thuật diễn rất bình thường, đạo diễn cũng không ép buộc nhiều, rốt cuộc cậu cũng chỉ là bình hoa mà thôi.
Nữ chính do Tôn Vận thủ vai nội tâm cực kỳ rối rắm, vội vàng tạm biệt nam số N rồi chạy ra, sau đó cảnh quay sẽ kết thúc, đang lúc đạo diễn chuẩn bị hô Cut, Lâm Vĩnh Gia lại bị rớt xuống hồ.