Trên đời này, bạn có tin hay không cái gọi là duyên phận? Có những người, ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, họ đã nhận ra chính đối phương là nửa kia của cuộc đời mình. Nhân vật thụ là một chàng thanh niên đơn thuần cho nên rất dễ bị nhân vật công lừa gạt. Hai người, vốn dĩ là không quen không biết, nhưng từ sau một lần ra tay nghĩa hiệp cứu bạn thụ, bạn công đã không thể nào không nhớ về bạn thụ.
Ai nói tình yêu lại day dứt đến thế cơ chứ? Nó giống như là một sức mạnh vô tình, điều khiển bạn công cưng chiều bạn thụ hết mực. Công yêu thụ, yêu bằng tất cả những gì mà công có. Công có thể hiến dâng cho thụ cả cuộc đời này. Sống trên đời này, công không cần gì cả, chỉ hy vọng dùng tất cả nhiệt huyết của mình để đặt lên trên duy nhất người của thụ.
Còn thụ, đối với công chính là hết mực dựa dẫm. Thụ hiền lành, dễ dụ, ngoan ngoãn như một đứa trẻ đáng yêu khiến công không thể nào kiềm chế nổi chính mình. Thụ yêu công, công cũng yêu thụ, như vậy đây có phải chính là mối tình đẹp đẽ nhất hay không? Liệu rằng, đối với một người xui xẻo như thụ, công có thể bảo vệ thụ thoát khỏi những hiểm nguy?
Bình luận truyện