Nhét viên thuốc vào miệng, vặn nắp cổ chai tu một hơi. Uống xong, anh đặt khuỷu tay lên đầu gối, dùng tay che miệng mình lại, đôi mắt ảm đạm ngước lên trời. Biết rằng dù có hỏi gì thì anh cũng im lặng nên Kiên lặng lẽ ngồi xuống. Thật lâu Phong bắt đầu mở miệng, âm thanh không một chút cảm xúc. Những kẻ làm cô ấy tổn thương, tớ sẽ bắt từng người từng người một phải trả giá... - Hai tay vẫn bất động trên môi, anh gằn từng tiếng.
Đông đến, Những cơn gió lạnh bắt đầu tràn về. Xương rồng không ghét mùa đông, nó thích cái cảm giác lạnh thấu xương của mùa đông. Mưa mùa đông, lạnh lắm, nhưng nó cũng thích những cơn mưa đó... Một tháng nữa sẽ tới sinh nhật nó, chắc chẳng có ai nhớ bởi thời gian đó cũng là lúc Ánh Tuyết đi lấy chồng. Buổi tối mẹ vẫn hay nói chuyện với cô về cách làm dâu. Sau sau 21 năm, Ánh Tuyết cũng đi lấy chồng, trông cô có vẻ rất hạnh phúc.
Ngày cưới tới gần, cả nhà như nhộn nhịp hẳn lên, cô,dì, chú, bác đều tới để dặn dò Ánh Tuyết. Các anh chị cũng tới nói chuyện thâu đêm với nhau, nửa tháng trước mọi người đã làm lễ chạm ngõ... còn bây giờ là đám cưới. 12h đêm mà công việc cũng chưa kết thúc. Chị em Xương rồng ngồi hát karaoke, Ánh Tuyết trông rất vui nhưng vẫn thoáng chút hồi hộp lo lắng.
Bình luận truyện