Khuôn mặt tinh xảo của Tống Miễn gần trong gang tấc, tay trái ở dưới thân Bùi Nam Yên làm ra mấy động tác không đứng đắn, bên ngoài thì lại vẫn là dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo kia. Hai mắt Bùi Nam Yên tràn ngập tình dục ướt át, khiến cho tầm nhìn như bao phủ bởi một lớp sương mờ mông lung, chợt nhận ra khóe môi sắc bén bình thường lúc nào cũng thẳng tắp một đường của Tống Miễn gợi lên một độ cong nom trông rất ngả ngớn xấu xa.
Giọng nói của hắn hờ hững giống như lúc trả lời câu hỏi trên lớp, không biết có phải là do kì phát tình ngoài ý muốn dẫn đến khoái cảm tình dục ảnh hưởng đến khả năng tư duy phán đoán hay không, Bùi Nam Yên trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên không xác định được Tống Miễn nói ra lời như vậy rốt cuộc có phải đang khiến cậu nhục nhã hay không.
Không gian kín đáo xa lạ khiến tiếng nước ướt át trở nên lớn hơn, mùi bạc hà lạnh lẽo và mùi bơ thơm ngọt tinh khuyên đan dệt hoà quyện lẫn nhau, tràn đầy căn phòng ấm áp ánh đèn, chiếm lấy hơi thở Bùi Nam Yên, khiến cho hô hấp của cậu trở nên hỗn loạn, nhiệt độ cơ thể cũng theo đó mà tăng cao.
Bình luận truyện