Giấy vụn, dải ruy băng, sâm banh. Gió cuối xuân hình như cũng trở nên ấm áp. Phóng viên bị ngăn ở phía ngoài. Xích sắt vây đoàn người lại, bảo an lần lượt hướng dãy số dán trên người mới cho phép đi vào. Đặt câu hỏi đềudo ông cụ nhà họ Hứa đặt ra, trả lời tương đương với không đáp.
Dù sao cũng có chút khinh miệt người khác. Nhà họ Hứa chính là ngang ngược như vậy, cho dù không phải hiển hách nhất, nhưng lại cực kỳ có kiểu cách. Hạ thị là một quý tộc sa cơ thất thế, vứt bỏ sinh mệnh cũng không được vứt phô trương. Tiểu Ly năm nay cũng hai mươi ba tuổi rồi, sao vẫn giống khi bé thích khi dễ Vân Yên. Bởi vì mẹ của Vân Yên là kẻ đã cướp đi ba của cô phá hoại hạnh phúc gia đình cô, đến lượt con bã lại dành lấy người đàn ông mà cô thầm thương bao nhiêu năm qua.
Buổi lễ cũng kết thúc cơ trở về căn biệt thự của ngoại mà tắm nghỉ ngơi sau một ngày diễn tuồng thật mệt mỏi. Nhưng khi cô vừa đặt lưng vào bồn tắm một âm thanh giọng nam trầm vang lên thì ra trong bồn tắm nãy giờ vẫn có người. Liệu Tiêu Phượng Nam có nhìn thấy những gì không nên thấy của cô không?
Bình luận truyện