Đó là một giấc mơ dài. Trong giấc mơ, tôi gặp những người tôi từng gặp, những người tôi ngỡ đã quên đi theo thời gian, và cả những con người tôi nghĩ sẽ không bao giờ xuất hiện.Tất cả tụ tập lại trong cùng một không gian, một lần nữa cùng trò chuyện, vẫn giống như ngày xưa đấy!
Ánh nắng ngày mới dịu dàng xuyên qua từng tán lá cây, nhè nhẹ chiếu tới cửa sổ. Tôi giương đôi mắt khẽ nheo lại, bàn tay vươn lên che đi ánh sáng, ngẩn người nhìn tia đỏ qua kẽ tay. Một hồi, cựa mình ngồi dậy trước giường nhìn cảnh vật xung quanh.
Đây là một căn phòng ký túc xá. Hai bên đặt giường tầng cho sinh viên, chính giữa bức tường là bàn học cho một người ngồi. Phía trước là cửa sổ khi tôi mở mắt thấy nó trước tiên. Cửa sổ không lớn, trên bệ để một lọ hoa nhỏ xinh. Phía ngoài sương mù lượn lờ không nhìn rõ khung cảnh, chỉ mơ hồ thấy từng bóng cây rậm rạp cao lớn, những tán lá theo gió khẽ đung đưa như đang chào tôi buổi sáng sớm.
Bình luận truyện