Lâm Tranh cậu vốn đã thầm mến Thiệu Tuấn Dương từ lâu, cậu phát hiện ra mình là người đồng tính ngay cái hồi mà cậu còn học cấp 2, chỉ là sau từng đấy năm vẫn chưa từng có ai biết đến sự thật này. Đột nhiên vào một ngày, cậu là bị người ta đè lên người đến mức ngạt không thở nổi, đã thế mới chỉ tỉnh dậy một cái, ấy thế mà phát hiện ra mình lại có thể bị biến trở thành một cái gối đầu trong phòng ngủ của người mình thầm thương mến. Cũng chỉ là trải qua một cơn động đất, sau đó tự dưng lại đến bên cạnh Thiệu Tuấn Dương, rồi chẳng hiểu sao cậu lại chẳng thể nhìn thấy thân thể của mình, ấy vậy mà cái cảm giác khó chịu khi bị người ta gối lên vẫn có, đến lúc này mới nhận ra cái tình cảnh phũ phàng mà bản thân vướng phải.
Thiệu Tuấn Dương có vẻ ngoài thật tuyệt, hắn đúng là mẫu hoàng tử lạnh lùng vẫn hay được nhắc đến trong những cuốn tiểu thuyết nhan nhản bày ở hiệu sách. Điểm số của hắn cực kì cao, thêm nữa là khuôn mặt chuẩn đến từng đường nét như một pho tượng được tạo hóa tạc nên một cách tỉ mỉ nhất, sẽ thực hoàn hảo nếu như không phải nhắc tới cái khí chất y hệt một tảng băng di động được hắn phô ra hết sức nhuần nhuyễn từ ngày này sang ngày khác. Hắn cũng chính là lý do mà Lâm Tranh xin học lớp tiếng Đức này, tất nhiên không phải chỉ bởi mê trai đẹp mà cũng bởi cậu thực hâm mộ đội bóng đá Đức, nhưng không thể phủ nhận nguyên do theo đuổi người nào đó mới là chủ yếu.
Bình luận truyện