Yêu khiến cho con người ta trở nên khác biệt. Nó khiến trái tim của ta đập mãnh liệt liên hồi, khiến cho toàn bộ trí óc đều đổ dồn lên cái gọi là tình yêu. Trên thế gian này, có mấy ai hiểu được tình yêu? Lại có mấy ai có thể tránh thoát khỏi tình yêu? Vòng xoáy định mệnh của trò chơi tình ái đó, ta chỉ có thể lún sâu vào, cho dù biết là nguy hiểm trùng trùng nhưng cũng chẳng thể nào dừng bước được. Nên tiến tới, hay là sẽ lùi lại?
Trong bóng đêm vô tận, đôi mắt của người tựa như ánh sao trời rực rỡ, khiến cho ta lưu luyến mãi không thôi. Sự lạnh lẽo của người không hề khiến cho ta cảm thấy sợ hãi, mà ta chỉ thấy người thật cô độc. Độc lai độc vãng, có mệt mỏi hay không? Nếu như tình yêu của có thể xoa dịu đi trái tim rét lạnh của người, ta tình nguyện tiến tới. Nếu như ta trở thành một ngọn lửa nóng, ta sẽ đốt cháy trái tim của người, để cho người mãi nhớ, trong sinh mệnh của người tồn tại thêm cả bóng hình của ta, để cho người biết, trên thế gian này không phải chỉ có một mình người cô độc. Ta yêu người, ta có thể cùng với người gánh vác cả thế giới! Nguyện bên người. Hãy yêu ta!
Bình luận truyện