Minh Hôn Chính Thú

Chương 80: Sỉ Nhục





Dịch: Punnxinhhtraii
Beta: MeiiGwatan


    Chỉ thấy Hồ Đình Đình lúc này đang quỳ trên mặt đất, trên người chỉ còn lại hai mảnh quần lót và áo lót. 



    Lúc này, ánh mắt cô ấy có chút ngây dại. Hơn nữa, trên cơ thể cô ấy cũng chằng chịt những vết roi đỏ hồng. Nữ sinh mặc đồ sáng màu đứng cạnh Hồ Đình Đình lúc này đang vừa nắm lấy tóc của cô, mồm không ngừng chửi mắng, nguyền rủa bằng những ngôn từ thô tục, bẩn thỉu.



    Ánh mắt của Hồ Đình Đình lúc này dường như vô hồn, trong miệng cô ấy cũng liên tục cam chịu nhắc lại những lời sỉ nhục, mắng nhiếc bẩn thỉu của nữ sinh kia.



    Nghe thấy những lời đó của Hồ Đình Đình, Xa Dục tay cầm con dao nhỏ, vội vã đi thẳng đến, mặc dù vào lúc này, bản thân tôi cũng cảm thấy rất tức giận, nhưng tôi vẫn phải cố gắng duy trì sự bình tĩnh.



    Nhìn Xa Dục lúc này toàn thân đang run lên vì tức giận. Tôi sợ rằng thằng cha này giận quá mất khôn, trực tiếp lấy con dao nhỏ đâm cho nữ sinh hung hăng càn quấy kia một nhát.



    Thấy chúng tôi đi tới, nữ sinh kia nói: "Muaahaahaa, vị bạn học cool ngầu này, cậu vội đến như vậy sao? Nếu cậu không để ý chuyện cậu 'gấp' như vậy truyền ra ngoài, thì tôi cũng không cản cậu đâu."



    Nói xong, người phụ nữ kia lại hung hăng tàn bạo giật tóc của Hồ Đình Đình, sau đó cười nói....



    Điều tôi không ngờ đến nhất chính là lúc này, Hồ Đình Đình vậy mà lại không hề phản ứng lại, ngược lại còn máy móc sờ nắn nhũ hoa của bản thân mình: "Ca ca, anh muốn làm gì, bây giờ đều có thể."



    Xa Dục nhìn tới có một chút mất kiểm soát, nhưng anh ấy vẫn còn sót lại một chút lý trí, đi tới trước mặt nữ sinh hung hăng kia nói: "Buông cô ấy ra."



    Thanh âm của Xa Dục lúc này rất lạnh, tôi chưa bao giờ thấy bộ dạng này của Xa Dục. Có thể nhìn ra được cậu ta thực sự là động tình rồi.



    Thấy sắc mặt Xa Dục âm trầm, nữ sinh kia bạo hành Hồ Đình Đình kia lấy tay chỉ vào Xa Dục nói: "Wow, đuỵt mọe mày. Mày nghĩ mày là thằng đầu bu*i nào? Mày nghĩ rằng làm quả đầu ngầu ngầu một tý, thì mày biến thành dân xã hội đấy à?"



    "Tao đéo đánh phụ nữ, đây là lời cảnh báo thứ hai dành cho mày. Buông tóc của Đình Đình ra." Toàn thân Xa Dục đang không ngừng run lên, tôi biết, anh ấy đang cố gắng hết sức kiềm chế lại cảm xúc của mình.



    "Đình Đình? Gọi nghe thật đủ thân mật. Muahaaahaaa, đừng nói nữa. Tao nhìn Hồ Đình Đình và mày, đột nhiên nhớ ra một câu nói, gọi là gì nhỉ? Đĩ điếm kết duyên với chó, yêu nhau đến thiên trường địa cửu." Nữ sinh kia hung hăng chỉ vào Xa Dục và nói.



    "Đây là lời cảnh báo cuối cùng cho mày. Buông Hồ Đình Đình ra." Xa Dục không hề nhiều lời, chỉ siết chặt hai tay thành quyền rồi nói với cô ta.



    Nhưng cô ta không những không sợ mà còn nhìn Xa Dục và nói: "Thằng đầu bu*i này, mày lại muốn đánh tao cơ á? Mày muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân à? Tao nhổ vào."


   


    "Thiếu đập!" Xa Dục nhíu mày trực tiếp ngắt lời ả nữ sinh hung hăng kia. Sau đó dùng quyền mà vùng tay đánh tới.



     Nhưng điều chúng tôi không ngờ đến rằng, Hồ Đình Đình vậy mà lại đột nhiên đứng dậy, thậm chí còn lao vào giúp ả nữ sinh hung hăng kia chặn một cú đấm đó.



      Vào lúc đó, Xa Dục đã vung một quyền kia tới, không kịt rút lại. Vì vậy, cú đấm này đã trực tiếp đánh trọn vào mặt Hồ Đình Đình.



      Hồ Đình Đình bị đấm một cú liền nằm lăn trên mặt đất, miệng rỉ máu ra, nhưng dường như lại không hề biết đau là gì, lại một lần nữa đứng dậy, tiếp tục chắn ở trước mặt ả nữ sinh hung hăng kia.



    Sự bất thường này của Hồ Đình Đình khiến tôi lập tức mở con mắt Âm Dương ra, rồi nhìn về phía Hồ Đình Đình. Mới phát hiện ra rằng, ở ấn đường của cô ấy lúc này có một vòng khí đen rất nặng, vòng khí đen này rõ ràng là do có sự xâm nhập của âm khí trong cơ thể.



    "Mày lại dám động thủ? Mày có biết tao là ai không?" Ả ta chỉ vào Xa Dục và nói.



     Sau đó, đứng ở cách đó không xa có một vài chị em lớn nhỏ* chạy tới.



_______________


    “Tiểu thái muội” [小太妹]: là một từ của Đài Loan, vốn dùng để chỉ những cô gái khiêu vũ thoát y, sau này thì chỉ những cô nữ sinh lông bông (lưu manh, vô lại) hoặc là những cô nữ sinh chơi chung với bọn lưu manh vô lại.


________________



    "Ai trong số hai thằng chúng mày dám  động thủ với em gái tao? Tao thấy chúng mày chán sống rồi mới dám đến trường học làm ầm lên như vậy." Một ả lớn tuổi trong đám chị em kia trực tiếp bước lên trên, chỉ vào Xa Dục và nói.



    Tôi thực sự không thể tưởng tượng ra được đây là một trường Đại Học Sư Phạm. Phải biết rằng sau khi ra trường, rất nhiều người trong số họ sẽ phải trở thành giáo viên.



     "Phải rồi. Con đĩ điếm hôi thối này đang ở đây tự kiểm điểm lại bản thân mình. Chúng mày vội vã can thiệp vào như vậy, có phải hay không mẹ của mày và con đĩ này giống nhau, đều là đĩ điếm phải không? "



    Ban đầu, tôi định sẽ không can thiệp vào. Bởi suy cho cùng thì một đại nam nhân lại cùng với một vài người phụ nữ nói cũng là nói không rõ ràng.



    Tuy nhiên, một trong những chị em của cô ta không chỉ mắng tôi, mà cả mẹ của tôi cũng đã bị mắng tới rồi. Lúc này, đôi mắt của tôi tràn ngập lạnh lẽo nhìn về phía con điên vừa chỉ tay, không một chút khiêm nhường nào, trực tiếp dùng sức một cho cô ta một cái bạt tai.



    "Mày nghiện ăn bạt tai với ăn cứt à, cả cái mồm mày bốc lên toàn là mùi cứt." Tôi lạnh mặt nhìn cô ta nói.



     Hơn nữa lúc này, ngón tay chỉ chúng tôi của con đàn bà kia chắc chắn là gãy rồi.



    "Đuỵt mọe, vậy mà mày lại dám động tay động chân với tao. Đánh nó cho tao." Ả nữ sinh kia hung hăng chỉ vào tôi.



    Lúc này, tôi nói với Xa Dục: "Tên tiểu tử nhà anh đi trông chừng Hồ Đình Đình cho tốt, cô ấy hình như có tà khí."



    Xa Dục gật đầu với tôi, sau đó tôi liền bị một đám phụ nữ trực tiếp vây xung quanh. Tôi phải đối mặt với một đám con gái, nhưng lại không dám dùng hết sức đánh bị thương bọn họ.



    Nhưng, chẳng mấy chốc tôi phát hiện ra mình đã sai rồi. Tôi sai một cách nát bét mẹ nó luôn.



    Mấy con điên này thật sự là con gái bình thường sao. Đặc biệt là con đàn bà hung hăng càn quấy cầm đầu kia nữa, vừa mới bắt đầu liền trực tiếp dùng chân đánh tới, hướng thẳng đũng quần của tôi mà đánh tới.



    Ngay lập tức, toàn thân tôi liền trở nên mềm oặt, vô thức lấy tay che háng lại, loại cảm giác chua xót đó khiến nước mắt tôi trực tiếp liền chảy ra. Hơn nữa, vào lúc này, mấy con đàn bà kia còn chen nhau xúm tới, con thì giật tóc, con khác lại cào vào mặt tôi. 



     Mỗi đứa đều giống như điên lên vậy. Lúc này tôi thật sự ốc không lo nổi mình ốc. Thật tội nghiệp cho khuôn mặt đẹp trai này của tôi.



    Nhưng ngay tại lúc này này, từ phía sau liền truyền đến một vài tiếng còi "Chúng mày còn nhìn cái gì nữa, muốn bị tóm à. Còn không chạy đi. Mau chuồn thôi."



    Lúc tôi nghe thấy một loạt tiếng còi này, mấy con đàn bà hung hăng cầm đầu kia nói: "Nhanh lên, tự khiến bản thân mình trông thảm hại hơn đi, đi lấy máu của thằng cha này rồi bôi lên cơ thể của mình đi." 



    Sau đó, một lũ đàn bà liền trực tiếp đưa tay lên lấy máu từ những chỗ bị cào ở trên mặt tôi.



    "Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Lúc này, một giọng nói rất mộc mạc, chất phác liền vang lên bên cạnh chúng tôi.



    Vào thời điểm này, tôi vẫn đang quỳ ở trên mặt đất, đau đến mức một câu cũng đều nói không ra. Nếu sau này tôi bị đoạn tử tuyệt tôn, tôi nhất định tìm con đàn bà hung hăng càn quấy kia liều mạng.



    Lúc này, nhóm phụ nữ đã mở miệng ra trước, nước mắt lưng tròng nói: "Chú bảo vệ, Hồ Đình Đình lại quen đường cũ, chúng cháu chỉ tới khuyên cô ấy đừng như vậy nữa, nhưng hai người đàn ông này một hai câu cũng không nói trực tiếp đánh chúng cháu luôn."



    "Cô điêu toa." Lúc này tôi đau đến mức không chịu nổi nữa, cả người động đậy, gần như nằm bò trên mặt đất.



    Lúc này, con đàn bà hung hăng kia không cho tôi cơ hội để nói, trực tiếp nói với nhân viên bảo vệ rằng: "Chính là hai người này động tay trước, các anh biết phải xử lý như thế nào rồi chứ?"



    "Sở Ngư, Sở tiểu thư? Cô.. cô bị làm sao vậy?" Lúc này, tên nhân viên bảo vệ nói với con đàn bà hung hăng kia trong hoảng loạn.



    "Các anh không có mắt nhìn à?" Con đàn bà hung hăng tên Sở Ngư kia tự phụ nói với nhân viên bảo vệ.



     Hơn nữa, nhân viên bảo vệ lúc này thật giống hệt như chó giữ nhà, tiếp theo một vài nhân viên bảo vệ ở đứng ở bên cạnh nói: "Hai tên tiểu tử này, ở trường mà lại dám đi gây sự, lại còn đánh bạn học nữ, trước tiên theo chúng tôi về."



    "Đuỵt mọe vãi cả lòn, anh bị đui à? Lão tử đây là nạn nhân đấy." Tôi nói với nhân viên bảo vệ.



    Nhưng khi tôi nói điều này, mấy tên bảo vệ kia liền ngay lập tức đè tôi ở trên mặt đất, mặc dù tôi đã luyện qua võ, nhưng hiển nhiên lũ bảo vệ kia cũng vậy, cứ thế đè tôi ở trên mặt đất khiến tôi không để động đậy.



    Tôi quay ra chỗ Xa Dục ở bên kia nhìn một cái, lúc này Xa Dục cũng đang bị kìm giữ, còn muốn đem Hồ Đình Đình theo.



    Nhưng tôi không biết người phụ nữ tên Sở Ngư kia đã nói gì với nhân viên bảo vệ, những nhân viên bảo vệ kia chỉ áp giải chúng tôi đi mà thôi. 



    "Này, nếu các anh muốn bắt người, cũng phải bắt Hồ Đình Đình nữa chứ. Lũ đàn bà rẻ tiền kia chính là đang muốn trừng phạt Hồ Đình Đình." Xa Dục vừa hét vừa giằng co.



    Tuy nhiên, nhóm bảo vệ này rõ ràng cùng với con điên tên Sở Ngư kia cá mè một lưới, bọn họ đấm vào mồm Xa Dục một cái.



    Sau khi đưa tôi và Xa Dục đến phòng bảo vệ, mấy nhân viên bảo vệ trực tiếp trói hai tay của chúng tôi vào cửa, sau đó nhân viên bảo vệ dẫn đầu đã thẩm vấn chúng tôi.



    Bất chấp sự phỉ nhận của chúng tôi, những nhân viên bảo vệ này vẫn không tin, đặc biệt là sau khi biết rằng chúng tôi không phải là học sinh của trường này.



    "Như vậy đi, các anh báo cảnh sát đi. Đi tìm Cục Trưởng Lưu ấy." Lúc này, Xa Dục dường như nghĩ ra điều gì đó, rôuf nói với nhân viên bảo vệ.



    Sau khi nghe thấy những lời nói này của Xa Dục, nhân viên bảo vệ nhìn chúng tôi và nói: "Hmm, hai người các cậu trước tiên tự mình suy nghĩ kĩ lại các vấn đề đi." 



     "Các anh là đang giam giữ bất hợp pháp đấy? Có biết không hả?" Tôi nói với nhân viên bảo vệ.



    Nhìn biểu hiện thờ ơ của nhân viên bảo vệ này, sau đó anh ta nói với tôi: "Tôi đâu có nói giam các cậu ở đây, tôi chỉ bảo đồng nghiệp đi báo cảnh sát, nhưng có lẽ anh ta quên mất thôi."



    Rõ ràng nhân viên bảo vệ này đã nhận được mệnh lệnh của Sở Ngư, nói xong, tất cả bọn họ liền đi ra ngoài, nói rằng để chúng tôi suy nghĩ cho thật kĩ.



     Rất nhanh, liền chỉ còn lại tôi với Xa Dục, hai người chúng tôi ở trong phòng. Xa Dục nói với tôi: "Cậu nhanh nghĩ ra cách gì đó đi."



    "Tôi có cách ấy à. Hiện tại ngoài việc gọi điện thoại, cái gì cũng đều không làm được." Tôi nói với Xa Dục.



    Lúc này, sắc mặt của Xa Dục không được tốt, anh ấy nói với tôi: "Những con đàn bà khốn kiếp kia sẽ tiếp tục trừng phạt Đình Đình. Tôi phải cứu cô ấy."



    Tôi nói với Xa Dục: "Bây giờ có gào đến nổ họng cũng vô dụng, vẫn là nghĩ cách tìm một cái điện thoại, sau đó gọi một cuộc điện thoại cầu cứu là được."



    Xa Dục gật đầu với tôi một cách lo lắng, rồi cố gắng rút điện thoại ra khỏi túi áo. Nhưng tay của chúng tôi bị trói ở một vị trí đặc biệt bất tiện, trên không ra trên, dưới không ra dưới. 



    Căn bản không có cách nào để có thể lấy được điện thoại, lúc này, Xa Dục lo lắng như kiến trên chảo nóng. Sau khoảng vài giờ đồng hồ, bất kể chúng tôi có kêu gào như thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không có ai tới quản chúng tôi.




__________________________________________


Các bạn đọc truyện hãy ấn cho mình 1 sao để ủng hộ công sức dịch truyện cho mình nha ❤❤❤


Vui lòng không mang bản dịch đi đâu nếu chưa được sự cho phép, hoặc copy phần nào đó của bản dịch này.


Nếu các bạn thấy bản dịch của chúng mình hay thì hãy giúp chúng mình giới thiệu cho các bạn cũng đang hóng series này nhaa ❤❤❤


Hiện tại mình đã bắt đầu đi học, nhưng mình sẽ cố dịch 1 ngày khoảng 1-2 chap cho mọi người. Lịch đăng chap sẽ là từ thứ 2 đến thứ 7 nha. Mong các bạn ủng hộ ạ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv