Truyện xoay quanh một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng cũng đẹp đẽ giữa Loan Tiêu Tiêu và Ngải Đăng. Sự dịu dàng, ấm áp, những gì đẹp nhất của Ngải Đăng đều dành hết cho Loan Tiêu Tiêu. Người yêu của em có chút cứng rắn nhưng sẽ cười với em, cưng chiều em hết mực, duy chỉ mình em.
Người yêu của em có chút tàn nhẫn, nhưng đó là đối với người khác. Với em chỉ có ôn nhu, ôn nhu và hảo ôn nhu. Người yêu của em có chút khép kín. Chỉ đơn giản là anh không tốn thời gian để quan tâm xã hội ngoài kia, anh dành để quan tâm em là đủ rồi. Người yêu của em có chút ngượng ngùng. Nhưng cứ yên tâm, ngoại trừ em có thể xem, ai cũng không có tư cách!
Em là ngoại lệ, cũng là ngoại lệ duy nhất. Vì em có sức hút khiến anh điên đảo mê hoặc, không khống chế được mà làm tất cả, chỉ mong thấy được nụ cười của em. Anh luôn tự hỏi, tại sao anh lại yêu em nhiều đến như vậy, thậm chí là yêu hơn cả bản thân mình. Cũng không khó trả lời lắm, vì em là Loan Tiêu Tiêu, chỉ là Loan Tiêu Tiêu mà thôi.
“Anh sơn móng tay không?”
“Không “
“Anh muốn thử không?”
“Bé con, hay là không cần”
“Đến đây, đến đây”
“Bé con, đừng. . . . À, được”
Mời các bạn theo dõi tác phẩm Mắt Xanh Mê Hoặc!
Bình luận truyện