Thư Kỳ cầm lấy cái túi, nhìn vào thấy bên trong là quần áo, cô thầm cảm ơn Hanna, hôm qua đến giờ mọi người đối xử với gia đình cô quá tốt, ơn này cô sẽ trả.
Thư Kỳ cầm túi đi vào nhà vệ sinh, khi vào tới bên trong, mở túi ra lấy đồ mới phát hiện có cả nội y, may mà nó đã được dấu sau lớp quần áo, nếu để Kai nhìn thấy thì chắc xấu hổ chết mất, dù sao anh cũng là đàn ông, còn chưa có vợ.
Thư Kỳ mặc quần áo vào, bộ nội y kia rất vừa vặn với Thư Kỳ, cô thoáng có chút giật mình sao Hanna có thể biết được số đo của cô chứ?
Thư Kỳ đi ra bên ngoài, bác sĩ đang xem tình hình của Kỳ Long, hôm nay gương mặt thằng bé hồng hào hơn hôm qua, tuy vẫn chưa tỉnh nhưng bác sĩ nói tình trạng đã tốt lên rất nhiều.
" Anh đi về đi, cả ngày hôm qua gia đình tôi đã phiền anh rất nhiều rồi, nếu còn phiền nữa thì tôi ngại lắm."
Thư Kỳ ái ngại nói, cô biết Kai là một người đàn ông tốt nhưng dù sao anh vẫn chưa có gia đình, nếu người ngoài nhìn thấy sẽ hiểu lầm, lúc đó rất phiền cho anh.
Gia đình cô đã nợ anh rất nhiều, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn nhưng anh đã giúp các con cô nhiều lần thoát chết trong gang tấc, những việc đó mãi mãi cô không quên.
" Không phiền, tôi đã nói là rất thích cô và rất yêu thương hai đứa nhỏ."
Kai hiểu Thư Kỳ đang nghĩ gì nhưng việc đỡ đần gia đình nhỏ của mình sao lại gọi là phiền, cũng tại anh mà cuộc sống của cô gặp nhiều rắc rối, đây xem như là đền bù.
Câu nói tuy đơn giản nhưng chứa đựng nhiều hàm nghĩa, thích cô? Nghe cứ như là đang thổ lộ tình cảm vậy.
Người có da mặt mỏng như Thư Kỳ sao có thể không tránh khỏi ngượng ngùng được, cô tự mắng bản thân mình là đồ tự luyến, từ thích mà Kai nói chỉ đơn thuần là tình bạn bè thôi, Thư Kỳ à mày nghĩ nhiều quá rồi đó.
" Nhưng hôm qua anh đã cho Kỳ Long nhiều máu như vậy, nếu còn không nghỉ ngơi sẽ sinh bệnh đó."
" Vậy tôi sẽ nghỉ ở đây."
Lần này Kai đích thị là đã chai mặt rồi, anh nhất định nắm bắt cơ hội lần này để gần gũi, cướp lấy trái tim của Thư Kỳ.
Đúng là hôm qua đến giở giải quyết nhiều việc anh có chút mệt nhưng chỉ cần nhìn thấy gương mặt của Thư Kỳ, mọi mệt mỏi sẽ tự tan biến.
Kai ngồi lên cái dãy ghế trong phòng, mắt anh nhắm lại như thể đã ngủ, trong lòng lại như đang mở cờ, hôm nay Thư Kỳ nói chuyện với anh rất tự nhiên, cô dường như đã quen thuộc với sự xuất hiện của anh, coi như bước đầu tiếp cận đã được thành công mĩ mãn.
Thư Kỳ chỉ biết thở dài, cô chợt nhớ đến Kỳ An, không biết giờ này con bé đã ăn gì chưa?
Cạch.
Tiếng mở cửa vang lên, ngay lúc này Kỳ An và Hanna chầm chậm đi vào, trên tay còn cầm theo thức ăn cho Thư Kỳ và Kai.
Thấy Kai đang ngồi trên ghế đôi mắt nhắm nghiền, Hanna và Kỳ An tự khắc biết đi chậm, ngày hôm qua Kai đã cho Kỳ Long nhiều máu như vậy, nên để thời gian để cậu nghỉ ngơi.
" Em ăn đi, cơm ở đây rất ngon."
Hanna đưa phần cơm cho Thư Kỳ, lúc nãy cô và Kỳ An đã đi ăn, sẵn ghé mua chút gì đó cho hai người này.
Kỳ An vốn rất hâm mộ đầu óc của Hanna, khi ở bên cạnh Hanna con bé thể hiện rõ sự ham học hỏi, cô bé đặt ra rất nhiều câu hỏi, ánh mắt hiện rõ sự thích thú.
Khi ở nhà con bé cũng thường tận dụng thời gian để hỏi mẹ, dù Thư Kỳ trả lời rất cặn kẽ, rất dễ hiểu nhưng Kỳ An lại không hề hỏi nhiều vì con bé biết mẹ bận nhiều việc cần nghỉ ngơi.
" Cảm ơn chị, à tiện thể em cũng cảm ơn về bộ đồ này."
Hanna nhìn bộ quần áo mà Thư Kỳ đang mặc, tại sao lại cảm ơn cô chứ, chẳng lẽ....
Hanna nhìn sang người đàn ông đang ngủ kia, trong lòng có chút chán ghét nhưng vẫn tỏ vẻ không có chuyện gì.
" À không có gì đâu, em ăn đi."
Chiều hôm ấy, toàn bộ hồ sơ về Trình Dương được bày ra trước mặt của Kai, anh đọc qua sơ bộ phát hiện ra tên này là một chủ tịch của công ty giải trí, gà nhà hắn ta tất cả đều là nhân vật nổi tiếng, có chỗ đứng ở giới showbiz.
Điều tra sâu hơn thì phát hiện hắn thường xuyên dùng quyền hạn, dụ dỗ những thực tập sinh trẻ tuổi quan hệ với hắn, phần thưởng là các suất debut.
Những ngôi sao hạng A mà hắn đào tạo đa phần có đại gia chống lưng, có người còn cặp kè với người bằng tuổi cha mẹ và đã có gia đình.
Kai cầm sấp hồ sơ trước mặt, môi câu lên một nụ cười nham hiểm, để xem lần này ông ta tẩy trắng bằng cách nào.
Dám đụng đến con trai của anh sao? Đừng hòng được yên ổn.
Sau khi cất hết hồ sơ, Kai trở lại thành một người đàn ông của gia đình, anh mặc trên người áo sơ mi kèm quần jean, trông thì đơn giản nhưng vẫn rất hút mắt y tá và bệnh nhân.