Thư Kỳ ôm hai con vào lòng, nhìn mặt hai bé an phận ngủ trong vòng tay của mẹ, cô thật sự rất thương, cũng may ông trời đã ban cho cô hai đứa con rất hiểu chuyện, rất đáng yêu và rất thông minh.
Trong một giây phút nào đó cô đột nhiên nghỉ đến cha của hai bé, tuy anh ta không ở bên cô nhưng cũng nhờ anh ta cô mới có thể có được hai đứa con này.
Kai ở căn hộ bên cạnh cũng còn thức, anh đứng ở ban công, nhìn không khí xung quanh anh bất giác thở dài, tuy hiện tại anh đã có rất nhiều tài sản nhưng vẫn đang chật vật tìm lại hạnh phúc, không biết quyết định năm đó của mình là đúng hay không nữa.
Trăng hôm nay nhiều tâm trạng thật...
Sáng hôm sau.
Kỳ An và Kỳ Long đã quen với sự có mặt của chú hàng xóm, sau bữa sáng, cả hai đã chạy sang chơi với Xoăn Xoăn, để hai con làm phiền người khác khiến Thư Kỳ rất ngại những phải làm sao bây giờ hai đứa trẻ nhà cô rất hiếu động, đánh chúng thì cô không nỡ, chỉ có thể dặn dò chúng không được nghịch phá làm phiền hàng xóm.
Do hôm nay là cuối tuần, Thư Kỳ không phải đi làm nên cô muốn dọn dẹp nhà lại một chút.
Trong nhà của Kai.
" Kỳ Long, thích món nào thì còn cứ lấy đi."
Kai bày ra trước mắt Kỳ Long rất nhiều đồ chơi chưa bóc nhãn, cậu bé cũng chỉ nghĩ là do đối tác của Kai tặng nên chẳng có chút nghi ngờ nào.
Tất cả đều là đồ chơi xịn, có những món còn là phiên bản giới hạn nữa.
Kỳ Long cười tít cả mắt quên cả việc chơi với Xoăn Xoăn.
Do Kỳ An đang mãi ngắm nhìn chú chó đáng yêu ăn thức ăn nên cũng chẳng để ý nhiều, chẳng biết là em trai ngốc nghếch của mình đang bị người ta dụ.
" Kỳ An rất thích thú cưng thì phải."
Kai xoa đầu Kỳ An, rất lâu rồi anh mới thấy được gương mặt cô bé này giãn ra, còn đang cười rất vui nữa.
Kỳ An cũng chẳng có dấu hiệu bài xích, từ sau khi Kai giúp Kỳ An thoát khỏi nguy hiểm trong lòng cô bé có chút gì đó gọi là hảo cảm với Kai.
Kai đi ra bên ngoài, thấy Thư Kỳ đang bê các chậu cây ra để vệ sinh nền gạch, anh cũng muốn giúp cô một tay.
Nhưng anh đâu có nghĩ là bản thân chưa kịp đến là cô đã ngã, Thư Kỳ té xuống đất, chậu cây cũng rớt sang bên cạnh.
A
" Thư Kỳ cô có sao không?"
Kai nhanh chóng chạy đến bên, trong khoảnh khắc ấy tim của anh như muốn rớt ra ngoài, không ngờ bình thường cô phải làm những công việc nặng nhọc này.
Kai chạy đến đỡ cô lên nhưng hình như do ngã mạnh quá nên chân Thư Kỳ đã bị trật, không thể đứng dậy.
" Hình như chân cô bị trật rồi, đừng cử động, tôi bế cô lên được chứ?"
Kai cẩn thận nhìn qua vết thương cho Thư Kỳ, khi thấy tương đối nặng, anh cẩn thận dặn dò cô không được cử động vì sợ sẽ làm vết thương thêm phần nghiêm trọng.
Thư Kỳ cũng rất ngại nhưng trong tình huống này chẳng còn cách nào khác ngoài việc để Kai giúp cô vào nhà cả.
Thư Kỳ khẽ gật đầu, Kai cũng rất nhanh để hai tay cô choàng qua cổ mình rồi bế cô vào.
Nhìn từ góc độ này, cái cảm giác quen thuộc kia một lần nữa hiện lên, trong đầu cô có xuất hiện vài hình ảnh rất mờ về đêm đấy, cá đêm mà khiến cô trở thành người phụ nữ, cái đêm mà ông trời đã ban tặng Kỳ An và Kỳ Long cho cô.
Đêm đấy do Kai đã tắt hết điện, ánh đèn từ bên ngoài chiếu vào có thể nói là rất mờ nên trong ký ức của Thư Kỳ gương mặt của người đàn ông đấy tương đối nhạt nhoà.
" Có chuyện gì sao?"
Kai thấy Thư Kỳ cứ mãi nhìn mình thì liền lên tiếng, mặt anh dính gì sao?
" Không... Tôi có thể hỏi anh một việc.''
Thư Kỳ muốn làm rõ việc này, cô luôn thắc mắc là tại sao mỗi lần nhìn Kai, cái cảm giác quen thuộc lại ập đến, cảm giác vừa quen vừa lạ này khiến Thư Kỳ rất khó chịu.
" Ừm, cô cứ hỏi."
Kai cẩn thận đặt cô xuống ghế sau đấy gật đầu ánh mắt có chút tò mò không biết coi sẽ hỏi mình điều gì?
" Tôi và anh đã gặp nhau trước khi anh chuyển đến đây rồi đúng chứ?"
Thư Kỳ chẳng có chút lòng vòng nào, cô nhìn thẳng vào mắt anh, gương mặt vô cùng kiên định, cô là đang muốn quan sát các cử chỉ trên gương mặt của Kai, cô muốn biết anh có phải sẽ nói dối hay không?
Kai khi nghe được câu hỏi này cũng rất kinh ngạc tuy nhiên anh biết Thư Kỳ là đang dò xét anh nếu anh ấp úng hay có hành động khác thường cô sẽ biết ngay.
" Không, trước khi đến đây tôi sống ở nước ngoài nên cơ hội chúng ta gặp nhau là rất ít, có gì sao?"
Kai bình thản trả lời, thật ra những tiệt chiêu nắm bắt tâm lí này anh rất rõ, khi ở nước ngoài có học được đôi chút nên có thể nói là đã thành công vượt qua kỳ kiểm tra lần này của Thư Kỳ
Tại sao anh không nhân cơ hội này để nói thật sao? Đây chưa phải lúc.