Đào Gia Kỳ mồ côi cha từ thưở bé, sống với người mẹ trong phủ của Đào Như Hải. Người mẹ vì làm lụng vất vả mà hai mắt bị mù loà, vi thế Đào Gia Kỳ vào trong Đào phủ làm việc, quét tước để kiếm miếng ăn cho hai mẹ con. Cuộc sống của cậu bé rất bi đát, bị người hà hiếp khinh khi, chửi mắng thậm tệ, vì lẻ đó mối uất hận đã ăn sâu vào đầu óc ngây thơ của cậu.
Tiết tháng ba ở vùng Giang Nam, cỏ non xanh ngập chân trời, trên cành oanh ca ríu rít, cây cối tốt tươi như khoác lên một chiếc áo màu lục mới tinh. Ánh triều dương từ từ lên cao. Ngoài cửa Tấn Hiền Môn tại phủ Nam Xương, người đi qua lại như mắc cửi khác hẳn ngày thường. Từ phía xa trên một con đường cái quan bỗng cát bụi tung bay mịt mờ, rồi tại nơi ấy xuất hiện hai người kỵ mã cưỡi ngựa chay tới như bay.
Bình luận truyện