Tiêu Dao cùng một người đàn ông anh tuấn đang đứng cùng nhau cạnh cửa sổ. Anh ta tự nhiên vén những sợi tóc buông xoã ra sau gáy cô, sau đó từ từ ôm cô, thủ thỉ. Dao Dao, em nhìn xem, con của chúng ta đang chơi rất vui vẻ với bố mẹ của tôi. Nói xong hắn hôn lên gáy của cô, và ôm cô chặt hơn. Cô đẩy hắn ra và nói: “Đó là con của tôi không phải con của anh, còn nữa, đứa con trong bụng tôi... tôi sẽ bỏ nó không cho anh có cơ hội...ưm...” chưa nói hết câu môi đã bị người đang ông bịt lấy bằng một nụ hôn.
“Em dám làm thế tôi sẽ giết chết em.” Nói xong hắn lại mạnh bạo hôn cô. Cô lại đẩy hắn ra và nói: “Anh dám? Công nhớ năm năm trước Lục Gia anh đã nói gì với tôi không?” Cô hỏi và nhìn thẳng vào mắt hắn “Anh ghét nhất là phụ nữ, đặc biệt là tôi, gọi là đến, Lục Gia anh quên nhanh thế sao?” Giờ hắn cảm thấy hối hận vì mình đã nói những câu đó, hắn vờ như không biết và nói. “Tôi có nói sao? Em có chắc là tôi đã nói thế không? Tôi không nhớ.” Nói xong hắn lại ôm cô. “Bỏ tay, anh công dám làm bậy nữa thì đừng trách tôi... này...này anh muốn chết có đúng không?” Cô chưa nói hết câu đã thấy bàn tay của người đàn ông chui vào trong áo cô.
Bình luận truyện