Bọt sóng trắng như những bông hoa tuyết, nhẹ lướt trên bờ cát không một tiếng động,vỡ tan đi. Bỗng những tiếng vó ngựa, vang lên như xé nát màn đêm yên tĩnh. Tiếng vó ngựa vang lên mỗi lúc một gấp, mỗi lúc một nhanh, tiến lại gây cho ta một cảm giác thật khẩn trương. Qua những bóng cây lụp xụp mọc dọc theo ven biển ta thấy có một bóng đen đang phi ngựa lao tới với một tốc độ cực nhanh. Cưỡi trên lưng ngựa là một chàng trai mặc quần áo màu đen, râu tóc bơ phờ, chứng tỏ đã qua nhiều ngày không được nghỉ ngơi tắm giặt. Dù khuôn mặt chàng ta biểu hiện vẻ mệt mỏi vội vã, nhưng không che lấp được vẻ hiên ngang tuấn tú và khí phách kiên cường.
Chàng trai rạp người trên yên vừa lao vút qua thì phía sau gần ba mươi trượng có sáu kỵ sĩ cũng phóng ngựa lao theo nhanh như tia chớp. Nhìn vẻ mặt và khí thế của sáu người ấy ta có thế nhận thấy là họ đang đuổi gấp theo chàng trai kia. Bị vợ phản bội, Sở Vân lại bị đôi gian phu dâm phụ cho ngươi truy sát. Phẫn hận, uất ức: cha bị hại chết, nhà có không về được, thù nhân truy sát, một đêm mưa gió chàng bị đánh rơi xuống biển. Không biết sống chết thế nào, liệu chàng trai với cuộc đời đầy bất hạnh và đau khổ đó có còn sống để trả hận hay không? Mời các bạn cùng đón đọc truyện Kim Điêu Thần Chưởng.
Bình luận truyện