Một kiếp đã là dài vô tận, ba kiếp, bao la đến nhường nào? Trái tim, cho dù có đau đớn đến mấy, trước sự thật phũ phàng vẫn luôn là vô lực, khổ sở đến xé lòng. Nàng và hắn trải qua hai kiếp sư đồ luân phiên, mối tương tư tình cảm cũng đã cất giấu trong lòng thật lâu, thật sâu. Trong tim mang theo một sự chấp niệm, cả đời không thể buông bỏ. Kiếp thứ nhất, hắn đau như cắt nhìn nàng rơi vào lưỡi hái của tử thần.
Kiếp thứ hai, hắn trở thành đồ đệ bảo bối của nàng, cùng nàng vào sinh ra tử. Kiếp thứ ba, liệu có thể mở lòng đến bên nhau? Trải qua ba kiếp, tâm ma cũng dần nổi loạn. Hắn thế nhưng vô tâm, muốn giết chết nàng? Ân, không sao hết! Bởi vì, đó chính là sự giải thoát tốt nhất dành cho nàng! Chỉ đau khổ một chuyện không thể nào buông bỏ, đó là cảm xúc nơi con tim yếu mềm.
Là nhân duyên? Là nghiệt duyên? Tại sao lại hỗn loạn như vậy, khiến lòng người khó hiểu, lại càng không muốn hiểu, bất chấp chôn vùi thứ tình cảm mãnh liệt đang bùng cháy dữ dội ở trong lòng. Nắm trong tay sinh mệnh, lại không nắm giữ được trái tim của chính mình. Là yêu? Là thương? Hay là nỗi hận đời sâu sắc? Duyên kiếp luân hồi, kết thúc sẽ như thế nào?
Bình luận truyện