Thái Bạch Tiên Ông, vốn dĩ là một thân vương nhà Tống, sau vì khởi nghĩa phục quốc không thành, nên chán nản thế sự, bỏ lên núi ngày ngày bưng tuyết đắp tượng tiêu khiển. Toàn Chân phái, vì gặp phải nạn phản đồ nên tan rã. Lữ Cừu Cốc, vai mang nặng hai chữ hiếu trung, khiến máu đẫm giang hồ. Vì lòng yêu nước mù quáng, bao nhiêu anh hùng bị kẻ tiểu nhân lừa đảo, lợi dụng...
Đàn quạ bay về tổ, gọi đàn giữa không, âm vang những tiếng kêu buồn. Gió chiều thoảng gợn, lay động những chiếc lá vàng, như đàn bướm lượn lác đác rơi. Ánh thái dương vừa khuất dưới đồi cây. Trên nẻo đường đất vắng, bỗng xuất hiện một kỵ mã đang phi nhanh. Chàng trung niên với vẻ mặt lo lắng, mình ướt đẫm mồ hôi, chứng tỏ chàng đã vất vả nhiều trên đường thiên lý. Con hồng mã sải bốn vó đến một ngã ba đường thì rẽ vào đường núi rồi đột nhiên đứng lại trước một khe cốc vắng lặng. Chàng kỵ mã gò cương lại, ngước mắt nhìn rồi miệng lẩm bẩm :"Ủa! Đúng là nhà của đại ca ta nhưng sao tẻ lạnh thế này?" Bên chân núi núp dưới tàn cây, một ngôi nhà, cửa ngõ đều im lìm như nhà hoang không một bóng người. Mời các bạn đón đọc chuyển biến tiếp theo của truyện Kiếm Đăng.
Bình luận truyện