Cô xinh đẹp, thông minh học giỏi. Cuộc sống tuy giàu sang nhưng cô lại bị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế. Gia đình cô mục rữa tựa như bị hàng ngàn con côn trùng bẩn thỉu gặm nhấm từng giây, từng phút. Gặm nhấm hết cả những hạnh phúc le lói làm cô chỉ biết đến sự ngột ngạt, chèn ép nhau đầy thống khổ đáng sợ.
Cô muốn chết nhưng không thể chết, muốn cứa đứt cổ tay, không thể cứa. Muốn tạo cho mình một cái thòng lọng bằng thừng, không thể tạo. Tất cả đều như những bóng đen vô hình trói chặt lấy cô một cách vô căn cứ nhưng lại tàn bạo độc ác. Một lần dạo ra ngoài để tìm sự yên bình, cô đã được gặp người hát khúc bi ca. Một khúc bi ca nhẹ nhàng man mác vang lên trong buổi hoàng hôn đầy mê hoặc hu hút từng sự chú ý của cô.
Một người con trai đang hát. Bờ vai của anh ta khá chững chạc, thân hình cao to cân đối. Đặc biệt đến mức làm trái tim nhỏ của cô hồi hộp mà đập nhanh lên mấy nhịp. Sự thu hút của người đó tựa như nam châm với những thứ kim loại. Cứ đứng gần là dính lại, một mình thanh kim loại dù có cố thế nào cũng chẳng thể rời khỏi nam châm như cô, chỉ đứng gần một chút là đã bị hút vào một cách đáng sợ. Không thể quên được buổi gặp gỡ chiều đó, cô bắt đầu lên kế hoạch để chinh phục được anh...
Bình luận truyện