Nửa giờ sau, Phó Chi sửa soạn đi ngủ, ông Hứa lúc này mới có thể định thần lại, gửi tin nhắn trả lời cháu gái: "Cháu đừng yêu đương qua mạng, không tốt đâu, hơn nữa đàn ông trên mạng cũng không phải dạng tốt lành gì, đều có ý đồ xấu cả! Công việc của ông ngoại rất có triển vọng, một bên quét đường một bên nhặt ve chai, từ năm đến chín giờ, cả hai công việc ông làm đều có thể nuôi cháu được."
Từ 5 giờ đến 9 giờ.
Nhất định sẽ rất mệt mỏi.
Không giống hẹn hò qua mạng, có thể làm mọi lúc mọi nơi.
Đặc biệt là cư dân mạng đã nói công việc này đầu tư thấp, nhưng hiệu quả mang lại rất cao, rất có lợi!
Phó Chi từ trước đến giờ vẫn chưa từng làm chuyện này, hơn nữa Tiểu Lễ là cháu trai của cô, còn là một người tốt, sao có thể có ý đồ bất chính với cô nhỏ của mình?
Cô chỉ vừa mới nếm được vị ngọt, không muốn thay đổi nó: "Tiền kiếm được từ bán ve chai không nhanh bằng việc hẹn hò qua mạng."
Ông Hứa: "..."
Hẳn là quá sốt ruột, đầu bên kia bà Hứa vội vàng giật điện thoại, nhẹ giọng gửi một tin nhắn thoại cho cháu gái: "Chi Chi, cháu còn nhỏ, không thể cứ há miệng chờ sung mãi được, yêu đương qua mạng thật sự không được! Chúng ta cần phải thực tế, dựa vào hai tay chăm chỉ kiếm tiền mới đúng! Cháu có thể đi theo ông ngoại nhặt ve chai, cũng không quá mệt. Ông ấy ba cháu bảy có được không?"
"Không phải không làm gì cả, đây là kiếm tiền từ việc bồi nhắn tin."
Hơn nữa quan trọng nhất chính là, Phó Chi nói: "Cháu bây giờ không phải đang dùng hai tay đánh chữ để gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng sao ạ?"
Ông bà Hứa: "..."
Ngày hôm sau.
Phó Chi mặc một chiếc váy hai dây theo phong cách cổ điển màu xanh lam, nhờ Hứa Vi búi tóc gọn lên, cô mới dọn dẹp phòng xong thì nhận được tin nhắn từ Lệ lão gia.
Hỏi cô khi nào mới đến tái khám cho Lệ Nam Lễ.
Phó Chi tính toán thời gian, tranh thủ hôm nay là chủ nhật, cô dự định trực tiếp đi tìm người.
Chẳng qua nghe thấy Phó Chi muốn đi ra ngoài, Hứa Vi rất tò mò: "Hiện tại mới 8 giờ, con đi ra ngoài sớm như vậy làm gì?"
Phó Chi mở hộp sữa viên ra, hơi nghiêng đầu, lộ ra đường cong quai hàm hấp dẫn, chiếc cổ thiên nga trắng như sứ, chậm rãi nói: "Con gặp đối tượng hẹn hò qua mạng."
Hứa Vi: "..."
Ông bà Hứa vẫn chưa tiết lộ cho Hứa Vi biết về chuyện "Hẹn hò qua mạng" của Phó Chi.
Cho nên Hứa Vi bất thình lình nghe thấy con gái học cái xấu, đầu tiên là ngẩn ra một chút, ngay sau đó cả người đều phát điên rồi.
"Cái gì mà gặp mặt ngoài đời?! Chi Chi! Con mới bao lớn, làm sao có thể yêu sớm được?!" Hốc mắt của Hứa Vi lập tức đỏ hoe, nghĩ đến giấc mơ mấy ngày trước, gấp gáp không biết phải làm sao: "Người kia có lừa tình rồi lừa tiền của con không?"
Phó Chi: "Không có, anh ấy không có gạt con."
Hứa Vi khổ sở muốn chết: "Còn nói không bị lừa? Con xem con của hiện tại đi, lại giúp một người ngoài để lừa mẹ!"
Phó Chi: "..."
Hứa Vi buồn bã một lúc, cô tỏ ra nghiêm túc đập xuống bàn: "Mẹ tuyệt đối không cho phép con đi gặp nó! Con còn như vậy nữa mẹ sẽ cắt mạng của con!"
Phó Chi nhìn Hứa Vi sụp đổ, giống như không ủng hộ chuyện này, cô thở dài và thay đổi lời nói một cách tự nhiên: "Lừa mẹ thôi, đừng khóc, con là đi gặp Tô Tỉnh."
Thật ra tối qua ông Hứa và Phó Chi đã nói rất nhiều về vấn đề này, Phó Chi mơ hồ ý thức được, cô làm như vậy cũng không đúng lắm.
Dù sao cũng không phải người thân ruột thịt, cô thật sự không nên lúc nào cũng lấy tiền của Tiểu Lễ được.
Mặc dù bây giờ cô rất thiếu tiền, nhưng cô có thể phát sóng trực tiếp chơi game hoặc đi nhặt ve chai, tất cả đều có thể kiếm tiền.
Không cần thiết phải liều chết với cháu trai.
Hứa Vi không tin: "Thật sự đi gặp Tô Tỉnh sao? Không phải đi gặp đối tượng yêu qua mạng?"
Không thể không nói, lúc Hứa Vi xem mấy bài viết tin có tin tức giả trên wechat, giống như IQ không quá cao, nhưng Phó Chi chỉ nói dối một chút, IQ của cô ấy liền tăng cao.
Phó Chi cho Hứa Vi xem đoạn tin nhắn Tô Tỉnh hẹn cô đi uống trà sữa.
Những nghi ngờ trong lòng Hứa Vi lúc này mới biến mất: "Vậy con đi uống trà sữa đi, nhớ về nhà sớm một chút!"
Khi Phó Chi đến biệt thự Lệ gia, vừa đúng 8 giờ 30.
Thư ký Lưu đã đứng chờ cô ngoài cửa từ sáng sớm.
Biệt thự của Lệ gia ở thành phố A chiếm diện tích không hề nhỏ.
Mới vừa đi vào phòng khách, thư ký Lưu đã gọi to: "Lệ tổng, Phó tiểu thư đã tới."