Một người là Diệp Trăn Diệp lão sư dương tiến sĩ thiên tài, chuyện sẽ chẳng có gì nếu dùng trí tuệ siêu phàm cùng 7 năm kiên trì bền bỉ, kiên định, cuối cùng cũng trong tay địch cướp được một nụ hôn quý báu. Một người là Đào Khả, một nghiên cứu sinh khả ái, dung toàn bộ lí trí cùng hàng rào phòng thủ cường liệt, trường kì kháng chiến suốt 7 năm ròng rã, đến cuối cùng, vẫn mất vào tay giặc một nụ hôn.
Thật khiến người ta không biết nên đồng cảm cho sự mất mát hay nên kính nể với sức phòng thủ kinh khủng, trước sóng gió trí tuệ như vậy mới mất có một nụ hôn. Trong khi Diệp lão sư thông minh siêu quần, trí tuệ tuyệt đỉnh dùng luật pháp cũng binh pháp Tôn Tử dẹp bỏ mọi trở ngại trên con đường chinh chiến của mình, thì nghiên cứu sinh của hắn cũng không ngần ngại dùng chế độ dân chủ để đàn áp, càn quét mọi cuộc khởi nghĩa của Hồng quân trong lớp học.
Một người đuổi, một người cứ theo. Theo tình thì tình trốn, trốn tình thì tình theo. Câu chuyện rồi sẽ ra sao? Tình yêu, cuộc sống của nhân vật chính sẽ tiếp diễn như thế nào? Phải chăng sẽ là một cuộc dời nở hoa, ngọt ngào đầy hương sắc, hay là một cuộc sống bế tắc nhiều trái ngang.
Bình luận truyện