Bạn đang đọc truyện Khanh Khanh Hữu Phỉ của tác giả Thố Tư Lạp. Nhưng sau khi chàng mất, ta ngày đêm không ngủ được.
Ta nhớ khoảnh khắc khi vén khăn cô dâu chàng đã mừng rỡ như điên như thế nào.
Nhớ hơi ấm những khi chàng ôm ta vào lòng ngắm trăng trong bao đêm tuyết trắng, "Khanh Khanh, đời này chỉ nguyện cùng nàng già đi."
Nhớ rõ chàng trước khi c.h.ế.t cũng chưa từng trách ta. "Khanh Khanh, sau này ta không còn nữa, nàng phải chăm sóc mình cho thật tốt đấy."
Sống lại lần nữa.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Tận Thế Chi Ma Chủng Hàng Lâm hay Bất Phụ Tương Tư.
Bình luận truyện