Năm ngày tiếp theo, Tần Tuệ tiến hành huấn luyện đặc biệt cho Lăng Tuyết, để cô quen với mọi thứ về Cung Thiên Long, bao gồm cả Tập Đoàn Cung Thị và gia tộc Cung Thị, còn có mối quan hệ giữa Thân Đồ Dạ và Cung Thiên Long…
Vài thập niên qua, gia tộc Cung Thị đã đạt được địa vị không thể dao động trong giới thương nghiệp, đây đều là công lao của bà Cung, cũng chính là bà của Cung Thiên Long.
Cung Thiên Long mất cha mẹ từ sớm, cô được một tay bà nuôi lớn.
Bà Cung yêu cầu rất nghiêm khắc với Cung Thiên Long, mà Cung Thiên Long cũng không khiến bà thất vọng, từ nhỏ đã chăm chỉ hiếu học, thông minh lanh lợi, học gì cũng rất nhanh, là một cô gái thiên tài, năm 18 tuổi đã chính thức quản lý công ty, làm việc rất bài bản.
Hai năm trước, nhân dịp sinh nhật lần thứ 21 của Cung Thiên Long, bà Cung chính thức tuyên bố chuyển hết toàn bộ cổ phần công ty của bà cho cô, sau này, cô chính là người thừa kế của nhà họ Cung!
Hết thảy đều hợp lẽ, nhưng năm ngoái sau khi bà Cung qua đời, nhà họ Cung rơi vào nguy cơ.
Vốn dĩ bà Cung qua đời, Cung Thiên Long nên chính thức thừa kế vị trí Chủ tịch hội đồng quản trị Tập Đoàn Cung Thị, trở thành người điều hành Cung Thị, không ngờ vào ngày cử hành nghi thức tiếp quản, cô bị một nửa cổ đông phản đối, chuyện lên chức cứ vậy mà bị trì hoãn.
Đây đều do một người ban tặng, chính là cậu của Cung Thiên Long, Cung Hiếu Cường.
Dã tâm của Cung Hiếu Cường rất lớn, muốn cướp vị trí nắm quyền, âm thầm mượn sức cổ đông trong công ty, phản đối Cung Thiên Long lên chức, còn ở sau lưng làm ra đủ mọi chuyện tổn hại đến lợi ích công ty, mưu cầu tư lợi, vì để đạt được mục đích bất chấp thủ đoạn!
Đồng thời, đối thủ cạnh tranh của nhà họ Cung thấy bà Cung mất, nội bộ gia đình lục đục, người thừa kế Cung Thiên Long còn trẻ thiếu kinh nghiệm, họ cảm thấy cơ hội đã đến, đều ngấm ngầm rục rịch, dùng trăm phương ngàn kế đối phó nhà họ Cung.
Đối mặt với giặc ngoài thù trong, Cung Thiên Long không thể chèo chống một mình được, quản gia Tần Tuệ làm theo di nguyện của bà Cung, mời Lãnh Thanh Mặc đang ngao du thế giới quay về!
Lãnh Thanh Mặc là cô nhi, hồi bé gặp tai nạn, là bà Cung cứu anh, nuôi nấng anh đến lớn, bỏ công sức bồi dưỡng, anh lớn hơn Cung Thiên Long bảy tuổi, bảo vệ gia đình này và bảo vệ cô hệt như người anh trai.
Lãnh Thanh Mặc bẩm sinh tính cách cô độc lạnh lùng, theo đuổi tự do, không thích bị quản thúc, sau khi trưởng thành liền một mực tha hương, du lịch vòng quanh thế giới, sống cuộc sống không mưu cầu gì, anh không dùng điện thoại, nhưng mỗi ngày đều đúng giờ gửi bưu kiện, viết bưu thiếp cho bà Cung.
Trước khi bà Cung nhắm mắt có dặn dò người trong nhà đừng quấy rầy anh, trừ phi Cung Thiên Long gặp khó khăn, mới phải mời anh về, bởi vì chỉ có anh mới có thể bảo vệ được gia đình này.
Lãnh Thanh Mặc quả nhiên không phụ kỳ vọng của mọi người, vừa về đã khống chế được Cung Hiếu Cường, giúp Cung Thiên Long giải quyết được chướng ngại trước mắt, Tập Đoàn Cung Thị dần đi vào quỹ đạo, nhưng lúc này, nhà họ Cung lại xuất hiện một đối thủ mạnh: Nhà họ Bạch, một trong năm gia tộc lớn!
Năm gia tộc lớn là Hoắc, Cố, Bạch, Nghiêm, Mục đang có quyền hành bành trướng cả hai giới chính trị và thương nghiệp, được người ta ví von như Ngũ Thần!
Nguyên nhân kết thù của họ Bạch và họ Cung bắt nguồn từ Cung Hiếu Cường, Cung Hiếu Cường lấy danh nghĩa gia tộc Cung Thị ký kết hợp đồng hợp tác với họ Bạch, thật ra chỉ muốn chiếm lợi riêng, ông ta muốn mượn thế lực của họ Bạch lật đổ Cung Thiên Long, trở thành người nắm quyền Cung Thị, không ngờ sau đó lại bị Lãnh Thanh Mặc lật đổ, hợp đồng ký kết giữa ông ta và họ Bạch cũng không thể thực hiện.
Cung Thiên Long xem hợp đồng kia, cảm thấy vô cùng nhục nhã, cô muốn giải trừ hợp đồng, họ Bạch chắc chắn không dễ dàng bỏ qua, vì vậy hai nhà mới kết oán.
Rồi sau đó, Cung Thiên Long làm quen với Thân Đồ Dạ trong một bữa tiệc, hai người có chút mờ ám, không ngờ đã hoàn toàn chọc giận thiên kim nhà họ Bạch luôn chung tình với Thân Đồ Dạ, Bạch Mẫn Nhi!
Hai sự việc này đã làm bùng phát ân oán của hai nhà, sau đó tình thế phát triển ngày càng nghiêm trọng, họ Bạch không chỉ nhắm vào họ Cung trên thương trường, còn dùng chính trị chèn ép họ Cung.
Nhà họ Cung chỉ là thương nhân bình thường, hoàn toàn không có khả năng đấu với nhà họ Bạch, một trong Ngũ Thần.
Trình hình phát triển theo hướng xấu, nhà họ Cung lại rơi vào nguy cơ, Cung Thiên Long lòng nóng như lửa đốt, trong thời gian ngắn Lãnh Thanh Mặc cũng khó bề giải quyết được.
Ngay thời khắc mấu chốt, Thân Đồ Dạ đột ngột tuyên bố kết hôn với Cung Thiên Long, nhà họ Bạch không dám lộ liễu đối phó với nhà họ Cung nữa…
Đó là nguyên nhân tại sao, nhà họ Cung xem trọng cuộc hôn nhân này đến vậy!!!
Mà chuyện tập kích Cung Thiên Long lần này, Lãnh Thanh Mặc đoán là do nhà họ Bạch xúi giục Cung Hiếu Cường gây ra.
Nhà họ Bạch quá gian xảo, Cung Thiên Long hiện tại là vợ chưa cưới của Thân Đồ Dạ, họ không dám đắc tội hắn, đương nhiên sẽ không tự mình ra tay, cho nên để Cung Hiếu Cường đóng vai ác.
Hiện giờ, Cung Thiên Long thật đã xảy ra chuyện, nếu để họ biết được sự thật, hậu quả thật khó tưởng tượng…
Thân Đồ Dạ và Cung Thiên Long vốn không có nền tảng tình cảm sâu đậm, huống hồ trước nay hắn luôn làm việc quyết đoán tàn bạo, hoàn toàn không thể vì một người phụ nữ làm lỡ thời gian của bản thân, Cung Thiên Long đến khi nào mới tỉnh lại, sau khi tỉnh lại có để lại di chứng gì không, tất cả đều là một ẩn số.
Với tính cách của Thân Đồ Dạ, nhất định sẽ hủy hôn.
Cứ như vậy, nhà họ Cung không có sự bảo vệ của Thân Đồ Dạ, nhà họ Bạch sẽ không e dè đối phó họ Cung, Lãnh Thanh Mặc dù có bản lĩnh, nhưng danh bất chính ngôn bất thuận, người trong gia tộc Cung Thị sẽ không để anh làm đương gia, họ nhất định sẽ chọn lại người nắm quyền chủ trì đại cục, cho dù sau này Cung Thiên Long có tỉnh lại, họ Cung cũng không có chỗ để cô dung thân.
Biết được chuyện này, Lăng Tuyết than thở trong lòng, nước của nhà giàu còn sâu hơn biển nữa.
Cung Thiên Long mới 23 tuổi đã phải quản lý gia tộc đồ sộ này, đúng là không dễ dàng, đổi lại là cô, nghĩ mà sợ…
Nhưng mà, điều khiến Lăng Tuyết cảm thấy bất ngờ nhất chính là, hóa ra hôn sự của Cung Thiên Long và Thân Đồ Dạ chỉ mới định vào một tháng trước, cũng chính là ngày thứ ba sau cái đêm cô bị Thân Đồ Dạ chiếm đoạt.
Hai sự kiện này có liên quan gì đến nhau không, sao cô cứ cảm thấy là lạ, chẳng lẽ đây chính là ý trời? Giống như ông trời đã định, giữa cô và Cung Thiên Long phải có mối quan hệ nhập nhằng mật thiết…
Trước khi gặp Cung Thiên Long, cô cũng đã gặp Thân Đồ Dạ và Lãnh Thanh Mặc.
Hai người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời của Cung Thiên Long, giờ phút này cũng đang chiếm cứ thế giới của Lăng Tuyết!
Hết thảy chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
…
– Cô Cung!
Tiếng gọi cung kính cắt ngang dòng suy nghĩ của Lăng Tuyết, quay đầu nhìn Tần Tuệ:
– Hửm?
– Có vài việc cần cô xác nhận- Tần Tuệ cầm bản kế hoạch hỏi- Cô biết chơi đàn dương cầm, đàn tranh, múa ba lê, khiêu vũ…
– Không biết- Lăng Tuyết ngủ gật.
Cô chỉ biết đàn ghita bass, chơi trống và nhảy hip-hop, nhưng không biết đàn dương cầm, cũng không biết múa ba lê, cô vốn là một ma nữ, không đóng nổi vai công chúa!
– Vậy cô có biết tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Hán, tiếng Tây Ban Nha…
– Đợi đã!- Lăng Tuyết ngắt lời chị- Tôi phải biết mấy thứ tiếng đó à?
– Cô Cung biết chơi năm loại nhạc cụ, thông thạo chín thứ tiếng, tôi muốn hiểu biết về cô một chút, có được không?- Tần Tuệ nghiêm túc hỏi.
– Tất cả đều không biết!- Đầu Lăng Tuyết lắc như trống bỏi.
– Hình như tinh thần cô không tốt lắm, tối qua lại ngủ không ngon à?- Tần Tuệ thân thiết hỏi.
Lăng Tuyết hất hàm, lười nhác nói:
– Mỗi buổi sáng đúng 7h thức dậy, sáng nghe chị giảng bài, chiều phải luyện tập, tối còn phải xem văn kiện ở công ty, mãi cho đến 10h tối mới kết thúc công việc, tôi nằm mơ cũng mơ thấy những thứ này, có thể ngủ ngon được mới lạ…
– Hả…- Tần Tuệ kinh ngạc nhìn cô- Xem cô nói kìa, buổi sáng tôi đích thân giới thiệu tình hình nhà họ Cung cho cô, buổi chiều dạy cô những việc cần chú ý khi cô tham gia từng trường hợp khác nhau, buổi tối phải…
– Đủ rồi- Lăng Tuyết đánh ngáp- Cho dù là học sinh tiểu học đi học cũng có ngày nghỉ chứ, chị cho tôi nghỉ một ngày đi, tôi muốn về nhà thăm Bánh Bao.
Lãnh Thanh Mặc vẫn ngồi bên cạnh đọc sách ngẩng đầu nhìn Lăng Tuyết, bên môi mang ý cười, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
Cô khác biệt, cô là chính cô, có điểm đáng yêu của riêng cô.
– Chú chó cưng của cô chẳng phải đã gửi cho bạn chăm sóc rồi à?- Tần Tuệ mỉm cười nhìn cô- Mấy ngày nữa chính là ngày họp mặt gia tộc, nếu cô không nhớ được, đến lúc đó sẽ để lộ sơ hở.
– Thật sự đây đều là chuyện rất đơn giản, là chị khiến nó…- Lăng Tuyết gục xuống bàn- Chị đưa tài liệu cho tôi đọc là được, chỉ một ngày là đọc xong rồi, cần gì phiền phức như vậy.
– Nhiều tài liệu như vậy, chỉ có một ngày rất khó xem xong, cho dù xem xong cũng không nhớ được- Tần Tuệ cười nói- Cô xem, chúng ta đã luyện tập năm ngày rồi, cô có nhớ được tất cả không?
– Luôn là chị nói, tôi nghe- Lăng Tuyết ngồi thẳng lên, ưỡn lưng- Nếu đã hợp tác, thì nên hiểu nhau, biết người biết ta, mới có thể làm ít lãi to!
– Hả?- Tần Tuệ không hiểu ý cô lắm.
Lăng Tuyết đứng lên, giả vờ nghiêm túc giảng giải:
– Tập Đoàn Cung Thị được thành lập từ năm 1947, ban đầu chỉ là một công ty vận chuyển nhỏ, chuyển hàng hóa ở bến cảng, sau đó dần phát triển, bắt đầu phục vụ điện báo, phục vụ công cộng, mở rộng sang lĩnh vực bất động sản. Năm 1958, bà Cung đã cho xây dựng tòa nhà công nghiệp đầu tiên ở cảng Nam thành phố Hải, chính thức tham gia vào thị trường bất động sản. Năm 1960, lại xây tòa nhà công nghiệp thứ hai ở thành phố Bắc, sự nghiệp nhanh chóng sáng lạn, chính thức thành lập Tập Đoàn Cung Thị. Từ lúc phát triển cho đến nay, giá trị cổ phiếu của Tập Đoàn Cung Thị là 188 triệu tệ, tổng cộng có 9 cổ đông, Cung Thiên Long, à, cũng chính là tôi, nắm 45% cổ phần công ty, cổ đông lớn thứ hai là Cung Hiếu Cường nắm 20% cổ phần công ty…
Lăng Tuyết đem hết toàn bộ kiến thức học được mấy hôm nay nói không sai một chữ, một giây cũng không dừng lại, quả thật như đọc thuộc làu, giống như cô đã sớm biết rõ những kiến thức đó.
Tần Tuệ nghe mà ngạc nhiên, trợ lý bên cạnh cầm tài liệu đối chiếu lại, một chữ cũng không thiếu, tất cả họ đều giật mình kinh ngạc.
Lãnh Thanh Mặc gấp sách lại, nhìn chằm chằm Lăng Tuyết, ánh mắt phức tạp khôn xiết, có kinh ngạc vui mừng, có khâm phục, còn có một loại sắc thái khó diễn tả…
Nói khoảng nửa tiếng đồng hồ, Lăng Tuyết mới dừng lại, uống hết ly nước, cầm lấy tài liệu trong tay Tần Tuệ xem qua một lần, tiện tay ném lại lên bàn, cười:
– Cho tôi nửa tiếng, tôi sẽ trả bài toàn bộ nội dung trong tài liệu này cho chị!