– Tìm được rồi? Người đang ở đâu?- Bạch Tấn Sinh hỏi ngay.
– Dạ?- Hàn Vũ Thần cảm thấy không đúng- Cậu, sao đột nhiên cậu lại hỏi chuyện này?
– À, không có gì- Bạch Tấn Sinh nói sang chuyện khác- Cậu chỉ đang quan tâm cháu thôi, từ nhỏ đến lớn, cháu đều rất độc lập, hiếm khi tìm cậu giúp đỡ một lần, cậu chưa giúp được gì nên trong lòng áy náy, gọi điện hỏi thăm cháu chút mà.
– Không sao- Hàn Vũ Thần nghe Bạch Tấn Sinh nói vậy cũng không nghĩ nhiều- Là cháu gấp gáp, muốn cậu điều tra giúp cháu ngay lập tức, hai ngày đó cậu bận như vậy, cháu có thể hiểu, hơn nữa, cậu còn kêu người giúp cháu nữa mà. Là do bản thân cháu không muốn làm lớn chuyện này, cho nên mới từ chối sự sắp xếp của cậu.
– Mặc kệ thế nào, tóm lại cháu tìm được người thì tốt rồi- Bạch Tấn Sinh cười nói- Vậy nha, cháu bận như vậy, cậu không quấy rầy thêm, có chuyện gì nhớ tìm cậu, cậu nhất định sẽ dốc toàn lực giúp cháu.
– Biết rồi, cám ơn cậu.
Cúp máy, Hàn Vũ Thần chuyên tâm lái xe, sắp công diễn rồi, mấy hôm nay anh luôn tập thể hình, để trong buổi biểu diễn có thể giữ được thể lực, điện thoại nhận được tin nhắn, là chị An gửi đến, chắc lại thúc giục anh quay về phòng tập gym.
Hàn Vũ Thần không định xem tin nhắn, chỉ là vô ý liếc qua một cái, phát hiện trong tin nhắn xuất hiện cái tên “Lăng Tuyết” quen thuộc, anh lập tức cầm điện thoại lên xem, vừa mới mở ra, là tài liệu giới thiệu chi tiết, còn có tấm ảnh Lăng Tuyết chụp chung với ban nhạc, phóng to tấm ảnh lên xem, anh hoảng hốt, suýt nữa mất lái…
Lăng Tuyết trong tấm ảnh, rõ ràng chính là Cung Thiên Long!!!
Tuy rằng cách ăn mặc và khí chất khác nhau, nhưng khuôn mặt đó, tuyệt đối y chang Cung Thiên Long.
Chuyện gì thế này? Không lẽ chị An nhầm lẫn gì đó?
Hàn Vũ Thần lập tức gọi điện cho chị An, điện thoại nhanh chóng được chuyển, giọng chị An truyền đến, đầy hưng phấn:
– Vũ Thần, nhận được tài liệu chị gửi chưa? Lăng Tuyết đó xinh đẹp thật, khí chất cũng khá, lúc trước chị còn lo cô ấy xấu xí, không dám tùy tiện ký hợp đồng, hiện tại xem ra chị lo nhiều quá rồi, chỉ bộ dạng này khí chất này của cô ấy, cộng thêm thực lực, nhất định có thể lăng xê thành siêu sao…
– Chị gửi cho em đúng ảnh của Lăng Tuyết chứ? Không nhầm gì chứ?- Hàn Vũ Thần nghiêm túc hỏi.
– Không mà- Chị An cười đáp- Cả cậu cũng thấy quá đẹp chứ gì? Chị kêu A Khải xem qua rồi, cậu ấy nói tấm ảnh đó là ảnh thật, chưa từng chỉnh sửa qua.
– Tại sao có thể như vậy?
Hàn Vũ Thần nghĩ không thông, trên ảnh có Hàn Bắc, Hàn Giai, Đoạn Ngũ, còn có một anh chàng lạ mặt, chỉ còn một cô gái mà theo lời chị An nói là Lăng Tuyết, nhưng đó rõ ràng là Cung Thiên Long mà.
– Sao vậy?- Lúc này chị An mới phát hiện phản ứng của Hàn Vũ Thần sai sai- Có vấn đề gì à?
– Em muốn xác nhận lại với chị, chị nói cô gái mặc áo da đen đứng chính giữa là Lăng Tuyết, đúng không?- Hàn Vũ Thần lại xác nhận.
– Đúng vậy, chính là cô ấy- Chị An nghiêm túc nói- Người trong ảnh cậu quen hết mà, Hàn Bắc, Hàn Giai, Đoạn Ngũ, anh chàng còn lại là Lăng Ngạo, trước kia cũng ở trong ban nhạc, sau đó tay bị thương, không thể đàn được nữa, cho nên không ở trong ban nhạc mà lui về sáng tác nhạc, cậu ta cũng là người tài hoa, tất cả các ca khúc của Black Wing đều do cậu ta viết, chị chuẩn bị ký hợp đồng với cậu ta, còn có cô gái tên Hàn Giai cũng mời về công ty chúng ta luôn, tuy rằng năng lực cô ấy kém hơn những người khác, nhưng bồi dưỡng sẽ có thể phát triển thêm được… Vũ Thần, sao cậu chẳng nói gì vậy? Chị nói nhiều như vậy cậu không nghe thấy à?
– Nghe rồi- Hàn Vũ Thần cuối cùng cũng trả lời, nghiêm túc nói- Thông tin về Lăng Tuyết tạm thời khoan công bố ra ngoài, bất cứ ai cũng đừng tiết lộ!
– Hả? Sao vậy?- Chị An kinh ngạc hỏi- Trong này có bí mật gì sao? Hay là, cậu biết họ có bí mật gì đó không muốn để ai biết? Nếu có, cậu mau chóng nói với chị, chị đề phòng trước đã, đừng đợi sau này xảy ra vấn đề rồi mới…
– Chị đừng nghĩ nhiều- Hàn Vũ Thần bình thường là người cà rởn, lần này hiếm khi nói chuyện nghiêm túc- Lăng Tuyết và ban nhạc của cô ấy rất trong sạch, quá khứ không có gì mờ ám hết, chị có thể ký hợp đồng với họ, không cần băn khoăn gì. Em chỉ cảm thấy, Lăng Tuyết là cô gái có cá tính có tài năng, không giống mấy cô ham hư vinh, cô ấy không muốn để người ta biết chuyện riêng tư của mình, chị lại tự ý điều tra, cô ấy sẽ cảm thấy chị không tôn trọng cô ấy, vậy sẽ không chịu ký kết hợp đồng với chúng ta.
– Ừm… Cậu nói cũng đúng- Chị An hiểu ngay- Siêu sao thiên vương như cậu, có biết bao ca sĩ nổi tiếng khóc lóc cầu xin tìm cách lên sân khấu hát song ca cùng cậu, nhưng cô ấy lại không như vậy, còn tránh né chúng ta, cô gái thế này, lần đầu tiên chị gặp. Xem ra cậu thật sự rất để tâm đến người ta rồi, cho nên mới suy nghĩ toàn diện cho người ta như vậy…
– Chị nói nhảm nhiều thật- Hàn Vũ Thần ngắt lời chị An- Tóm lại chị đừng rêu rao chuyện của cô ấy, cô ấy không muốn để ai biết, đương nhiên có nguyên nhân của mình. Huống chi, ngay từ lúc bắt đầu cô ấy đã mang cảm giác thần bí đến cho mọi người, tiếp tục giữ sự thần bí này sẽ càng kích thích công chúng hơn, sau này thời cơ đến rồi, chọn ngày tốt ra quân, một bước lên mây, chẳng phải rất tốt à?
– Nói phải lắm, sao chị không nghĩ ra nhỉ? Biết cậu lâu vậy rồi, chưa từng thấy thằng nhóc nhà cậu vận dụng đầu óc đấy, OK, làm theo ý cậu vậy!
– Vậy nhé, nhạc hội lần này, cô ấy vẫn dùng thân phận khách mời thần bí che mặt lên sân khấu, hiện tại chị gọi cho Hàn Bắc đi, nói vì giữ sự thần bí, Lăng Tuyết không cần công khai khuôn mặt thật của mình!
– Được, nghe cậu hết!
– Em cúp đây, em có chuyện cần làm, tối nay mới đến phòng tập gym.
– Sắp công diễn rồi, thể lực rất quan trọng, cậu phải mau chóng quay về phòng tập nhé.
– Biết rồi.
Cúp máy, Hàn Vũ Thần vừa lái xe vừa suy tư, anh nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên gặp gỡ “Cung Thiên Long”, trong tiệc sinh nhật của Bạch Tấn Sinh, Bạch Mẫn Nhi cố tình làm khó dễ cô, bắt cô lên sân khấu biểu diễn cùng anh, nhưng hình như cô có điều gì che giấu, không muốn đàn dương cầm, sau đó còn kích động anh hát ca khúc mới sáng tác “Cháu muốn trở thành cậu”, hai người cùng nhau đàn ghi ta, khuynh đảo toàn tiệc.
Loại ăn ý này rất là hiếm có, chỉ là tâm tư Hàn Vũ Thần không đặt trên người cô, cho nên không để ý.
Ngày hôm sau, anh lại tình cờ gặp “Cung Thiên Long” trên đường, quần áo không chỉnh tề, cô đứng giữa đường bắt xe, nếu không phải anh phanh kịp, suýt nữa đã đụng trúng cô, cô nói phải đi làm một chuyện người bình thường không thể hiểu được, cho nên đã trèo tường trốn ra ngoài, lúc ấy anh còn cảm thấy cô gái này thật sự rất đặc biệt.
Nhưng chuyện đặc biệt còn ở phía sau, ngày đó tay anh bị thương, vì gấp gáp, cô đổi sang ghế lái lái xe, kỹ thuật lái xe đó quả thật xuất quỷ nhập thần, khiến anh trợn mắt há hốc mồm.
Sau đó cô lái thẳng đến nhà hát lớn thành phố Hải rồi dừng lại, anh còn nghi ngờ hỏi, sao cô biết anh đến đây, cô nói cả thành phố đều treo áp phích quảng cáo buổi họp fan của anh, sao cô không biết được? Còn nói cô muốn đến trung tâm thể thao ở bên cạnh…
Rồi sau nữa, Lăng Tuyết đeo mặt nạ lên sân khấu cùng anh, dưới ánh đèn muôn màu, anh chưa từng gặp người nào kết hợp ăn ý với anh như vậy, khiến anh phấn khích không thôi, anh muốn tháo mặt nạ cô xuống để xem khuôn mặt cô, nhưng cô lại trốn mất…
Hiện tại nghĩ lại, lúc đó sao anh ngốc thế?
Ngày đó anh phải liên tưởng ra ngay, “Cung Thiên Long” lái xe đưa anh đến nhà hát chính là Lăng Tuyết lên sân khấu cùng anh!!!
Tuy rằng chuyện này có vẻ quá ly kỳ, nhưng bây giờ xâu chuỗi hai việc này lại cảm thấy không có gì là không có khả năng, chỉ là Hàn Vũ Thần không hiểu rõ bí mật bên trong, một cô chủ danh giá tại sao lại lén lút tham gia tuyển chọn? Còn tiếp xúc với đám người Hàn Bắc kia nữa?
Thực ra trước hôm nay, Hàn Vũ Thần cũng đã xem “Cung Thiên Long” thành bạn, dù sao họ cũng có duyên gặp gỡ vài lần, khiến anh có ấn tượng sâu đậm, cho nên hôm qua khi Thân Đồ Dạ và Cung Thiên Long kết hôn, anh đặc biệt nhờ cậu Bạch Tấn Sinh mang theo quà cưới đến đưa cho Cung Thiên Long.
Chỉ là sau đó anh nghe thấy em họ Bạch Mẫn Nhi hí hửng nói hôn lễ bị hủy rồi, Thân Đồ Dạ nổi cơn thịnh nộ ngay trong lễ cưới…
Quá nhiều chi tiết, Hàn Vũ Thần không biết, cũng không hỏi nhiều, nhưng hiện tại nghĩ lại, anh đã nhận ra vấn đề nằm ở đâu, giờ này hôm qua, Cung Thiên Long đang ở thành phố Hải kết hôn cùng Thân Đồ Dạ, chỉ là Hàn Bắc nói với anh, mấy hôm trước Lăng Tuyết đã đến New York rồi, cô làm sao biết thuật phân thân được?
Chẳng lẽ bên trong còn có bí mật gì?
Nghĩ đến đây, Hàn Vũ Thần gọi điện cho em họ Mẫn Nhi, điện thoại đổ chuông thật lâu mới nhận máy, bên trong truyền đến tiếng nhạc đinh tai nhứt óc, giọng Bạch Mẫn Nhi truyền đến:
– A lô, Hàn Vũ Thần!
– Em lại đi bar- Hàn Vũ Thần nhướng mày- Một cô gái, ngày nào cũng đến hộp đêm, chút đạo lý giữ mình trong sạch cũng không biết.
– Thần kinh à, ai cần anh lo- Bạch Mẫn Nhi nổi nóng lên- Anh nghĩ anh là ai?
– Thôi được, anh không muốn cãi nhau với em- Hàn Vũ Thần nói- Em ra chỗ nào yên tĩnh hơn đi, anh hỏi em vài câu.
– Tại sao em phải nghe anh?- Bạch Mẫn Nhi ngà ngà say- Em đang chơi rất hứng đây, không thèm nghe anh nói.
– Em ở ngoài ký nhiều hóa đơn như vậy, vẫn còn muốn nhờ anh giúp em chứ?- Hàn Vũ Thần nghiêm túc nói- Nếu vẫn muốn, lập tức làm ngay.
– Chỉ biết lôi chuyện này ra uy hiếp em.
Bạch Mẫn Nhi tuy rằng ngoài miệng không phục, nhưng không thể không làm theo, bình thường cô tiêu tiền như nước, mặc sức ăn diện, Bạch Tấn Sinh không rãnh quản cô, lại sợ cô làm bậy, vì thế liền khống chế mặt tài chính của cô, nhưng cô tiêu tiền quen thói, không bỏ được tật xấu này, nên thường xuyên đến xin tiền Hàn Vũ Thần.
Hàn Vũ Thần ngầm thanh toán giúp cô không ít hóa đơn, luôn khuyên nhủ cô lo ăn học, đừng chơi ngông ở ngoài nữa, chỉ là cô hoàn toàn không nghe, anh cũng hết cách, đành mặc kệ cô.
Nhưng mà chỗ tiền bỏ ra này bây giờ cũng phát huy được công dụng.
Bạch Mẫn Nhi chui vào nhà vệ sinh, bực dọc hỏi:
– Có chuyện gì nói mau đi.
– Anh hỏi em, hôm qua em nói với anh, Thân Đồ Dạ hủy hôn, vậy sau đó Cung Thiên Long thế nào?