Là em gái thì sao? Là con gái của mẹ kế đấy, thì sao nào? Nói chung là em gái trên danh nghĩa đấy, thì sao? Dạ Bác Vũ anh thích cô ấy, thì cô ấy phải là cô của anh.
Khó khăn lắm mới tìm được một người làm anh rung động, vậy mà cái tên hàng xóm kia không biết sống chết muốn dụ dỗ cô gái của anh? Nhưng cô gái này cũng thật bướng bỉnh, sống với nhau chung một mái nhà sau năm mà cô vẫn dứt khoát một mực gọi anh là “Dạ tiên sinh”, nhưng không sao, bất quá anh thích như vậy. Nhưng cái cách bướng bỉnh này của cô nhiều lúc khiến anh cảm thấy thật…bất lực. Anh thừa nhận anh không đủ dịu dàng, nhưng có thể đối xử tốt với cô, anh toàn bộ đều làm mà!
Đã biểu hiện rõ ràng như vậy, chẳng lẽ còn muốn anh nói toạc ra sao? Càng quá đáng là, tên hàng xóm mới chuyển đến rất để ý cô, cô vậy mà lại đồng ý hẹn hò. Đến cùng cô xem đặt Dạ Bác Vũ anh ở chỗ nào! Xem ra kế hoạch theo đuổi vợ của anh cần phải điều chỉnh một chút, nếu không cô sẽ lén lút sà vào trong lòng kẻ khác mất!
Bình luận truyện