Diệp Gia Giai sinh viên năm 3 trường đại học Thanh Hoa, cô gái đầy chiêu trò, diễn kịch để qua mắt cô kiểm viên trong căn phòng kí túc xá. Cô và nhóm bạn đang sửa soạn lên đồ thật sexy để đến Mộng Lư, hộp đêm nổi tiếng của các tay ăn chơi vung tiền như nước.
Bốn cô gái mở cửa xe bước xuống. Mỗi người một dáng vẻ. Kiêu ngạo, quyến rũ, chững chạc, lạnh lùng. Các cô hòa vào dòng biển người sôi động, từng vũ điệu hòa nhập theo từng cung bậc cảm xúc. Tiếng la hét như tạo thêm sự sảng khoái. Vì đã quá say rượu cô đã đi nhầm vào phòng bao của anh. Đến khi tỉnh dậy thấy hơi thở nam tính nhẹ nhàng phả vào cổ, cô mới giật mình tỉnh dậy. Tiếng la hét kinh hoàng của cô khiến anh chợt tỉnh dậy. Bị bỏ thuốc ? Anh không ngờ có lại bất cẩn như vậy? Quay lại ngước nhìn thân thể không mảnh vải che thân kia, anh khinh thường nói: “Không ngờ loại gái bao như cô mà cũng hòng leo lên giường tôi. không biết thân phận“.
Diệp Gia Giai nghe đến 2 từ gái bao liền tức giận nhưng vì không muốn làm to chuyện nên cô rút trong ví tờ 200 tệ ném lên giường hung hăng nói “Kĩ thuật của anh chỉ đáng 200 tệ này thôi, xem ra anh là tiểu bạch kiểm rồi” xong xách giày bước nhanh đến mở cửa chạy một mạch ra ngoài hành lang khách sạn. 200 tệ? Tiểu bạch kiểm? Anh đường đường là Tổng giám đốc điều hành cả 1 công ty lớn của nước mà lại bị một cô gái không rõ danh tính chê bai...
Bình luận truyện