Nội dung như trên văn án đã nói rồi. Đọc bộ truyện này, độc giả thực sự không kiềm được đau lòng khi bạn thụ chỉ muốn được mang giày đỏ mà bị mẹ kì thị, em gái chê cười. Thụ đủ xinh đẹp, duyên dáng không kém gì con gái, khi giả gái được sống với chính bản năng của mình, em đã rất hạnh phúc. Cái đau chính là em yêu một người đàn ông, và người đó yêu "hình dạng con gái" của em.
Công đã từng lừa tiền thụ, nhưng hắn yêu mẫu "thụ con gái" nên quay về, sau đó thì đã phát hiện ra sự thật. Hắn suốt ngày ngược thụ vì hắn "thẳng", "siêu thẳng", nhưng hắn vẫn cứ ở cùng thụ để nguôi nỗi nhớ về "thụ con gái". Quá giả tạo, chẳng phải mẫu người mà công muốn hiện đang ở ngay bên cạnh chính hắn hay sao? Chẳng phải là cùng một người sao? Cuối cùng thụ níu kéo hắn mà tự sát, một phần vì thụ muốn sống là con gái, chịu quá nhiều kì thị, từ gia đình công, thụ quá đau đớn.
Công quay lại cứ nghĩ HE rồi ai dè vẫn cứ ngược đến cùng. Thụ bỏ đi. Mấy nắm đó, công mới hiểu được, đi tìm thụ, xin thụ quay trở về. Truyện khá nhẹ nhưng đọc rất thấm, rất ngược tâm. Thụ quá yếu đuối, tha thứ cho công quá dễ dàng, lẽ ra thụ phải ngược công nhiều nhiều.
Bình luận truyện