ợ đến mức sửng sốt một chút, chợt đẩy anh ra, kéo cửa ra rồi bỏ chạy
Lục Đông Đình cúi đầu là có thể thấy tóc trên đỉnh đầu của cô, sau đó là lỗ tai của cô, gò má và cổ nhẵn nhụi trắng nõn.
Lỗ tai Tô Yểu lớn lên có chút nhu thuận, vòng tròn của lỗ tai cũng không giống người khác, mà muốn nhọn hơn một chút, tựa như lỗ tai của tinh linh thần bí trên phim điện ảnh, cô không có nhĩ tai, xương tai có màu vàng của lá cây hình dáng giống như cây mây bền bỉ mà dẻo dai.
Lúc này, bên tai ửng đỏ rõ ràng xuyên thấu qua cả lớp phấn trang điểm.
Lục Đông Đình cứ nhìn nhiều như vậy mấy lần.
Ai cũng có lòng thích cái đẹp, đối với người đẹp, hai mắt luôn phản xạ có điều kiện quan sát nhiều hơn, tựa như Tô Yểu vừa nãy ở dưới ánh mắt sâu sắc mà sáng rực của anh, để anh quan sát toàn bộ một phen, từ sợi tóc, đến từng lớp da.
Mặc dù cô chỉ là vội vã liếc mắt, cô cũng có thể bắt đươc ánh mắt tán thưởng kia của anh.
Đàn ông cho dù là có bao nhiêu trưởng thành, hoặc có chức vị cao tới đâu, tâm tình cũng sung sướng khi được phái khác ngưỡng mộ.
Đây cũng là tính nguyên thủy nhất và hormone hấp dẫn lẫn nhau, còn sót lại giữa cơ thể con người.
Tựa như Tô Yểu hôm nay mặc một chiếc áo in hình nụ hoa màu trắng kết hợp với chiếc chân váy màu đen, bó sát đường cong lả lướt, hấp dẫn người chú ý, huống chi là người đàn ông đã từng thấy phong cảnh dưới lớp vải kia của cô.
Nam nữ ở bên ngoài ngừng lại, cố kìm nén hô hấp dồn dập hạ giọng nói: "Anh nói, chúng ta như thế này có giống ăn trộm không?"
Trong thanh âm mơ hồ mang theo vẻ hưng phấn.
Kế tiếp, thanh âm bị ngăn chặn lần nữa, còn phát ra thanh âm "Ngô ngô ngô".
Mặt Tô Yểu thật sự đỏ tới mang tai rồi, Lục Đông Đình thấy làn da trắng nõn của cô dần dần trở nên hồng thấu, mỉm cười, "Ngây thơ như thế? Sao tôi thấy lúc trước khi em ngồi trên đùi tôi không phải rất có năng lực sao? Sao bây giờ chỉ mới nghe người ta nói chuyện tình cảm mặt lại đỏ thế kia? "
Bởi vì thanh âm của anh rất thấp, lại tới gần, hơi nóng trong giọng nói và hô hấp đều thổi vào lỗ tai và trên cổ, cái loại cam giác tê tê dại dại từ bên tai này khiến cho Tô Yểu muốn phát điên, trong lòng hoảng loạn không ức chế được.
Lại sợ bị người bên ngoài phát hiện, Tô Yểu chỉ có thể trừng mát nhìn, "Là bởi vì... Tôi uống rượu."
Nhưng mà cái nhìn này, rõ ràng cái nhìn trợn lên giận dữ, có ba phần khói súng, hờn dỗi quá mức.
Tô Yểu uống rượu tác dụng chậm tới đâu thì giời khắc này đều xông tới, hơi nóng bay lên khiến người ta mê mẩn, hơi thở còn lại đều là mùi thuốc lá mát lạnh mà sạch sẽ khỏe mạnh của người đàn ông từ trên người Lục Đông Đình.
Trong bữa tiệc Lục Đông Đình cũng uống một chút, nhưng chỉ dừng lại ở uống xã giao một chút, lúc này viền mắt cũng nóng lên một chút.
Tô Yểu cảm thấy anh đột nhiên áp gần bản thân một chút, hai người tựa gần nhau tới mức gió thổi không lọt.
Giây phút thân thể mềm mại của cô dựa lên lồng ngực rắn chắc kia của anh, tất cả lý trí tự sụp đổ, rượu khống chế toàn bộ đại não, bầu không khí chỉ có hormone điều động lả lướt, chi phối rồi hành động.
Lục Đông Đình cúi đầu phủ kín lên đôi môi của cô, Tô Yểu lặng lẽ mở mắt, lấy tay gõ bả vai của cô một cái, giống như cù lét, sau đó chỉ còn lại vô lực cùng yếu đuối dựa vào.
Thắt lưng của Tô Yểu dán sát người anh, cái ót thì dựa trên tường, mặc anh muốn làm gì thì làm, trong không khí chỉ còn âm thanh hô hấp dồn dập và tiếng của nước bọt hòa vào nhau.
Bên ngoài, Ninh Khâm khàn giọng hỏi Cố Liên Y: "Được rồi, lại tiếp tục anh sợ không khống chế nổi."
Trọng giọng đầy ắp cưng chìu và ẩn nhẫn.
Cố Liên Y im lặng một lúc lâu, rồi thận trọng hỏi: "...Nơi này có gian phòng nào không?"
Ninh Khâm, "...Không đổi ý chứ?"
"Không đổi ý...." Cố Liên Y nhỏ giọng nói.
Tô Yểu bị âm thanh bên ngoài làm phân tâm, lăng lăng mở mắt ra, mặt nóng như thiêu, Lục Đông Đình cũng dừng lại động tác, đáy mắt đột nhiên tối tăm mù mịt, âm thanh cũng trở nên mất tiếng, "Nơi này có gian phòng."
Trong lòng Tô Yểu có chút sợ hãi rồi, cánh môi óng ánh, quan sát anh một lát, nuốt nước miếng một lát, "Không phải anh sống chết không theo sao?"
"Cũng phải xem tình huống như thế nào." anh nói, nắm cả hông của cô hướng về chính mình, làm cho cô cảm nhận tình huống trước mắt.
Tô Yểu rõ ràng cảm nhận được loại xao động thuộc về đàn ông này, cô sợ tới mức lập tức sửng sốt, sau đó đột nhiên phản ứng đẩy anh ra, kéo cửa bỏ chạy.